NGÔI TRƯỜNG ÁO TRẮNG
- Phan Đình Dũng -
Mai ta về thân tình còn lại
Đất ứa lệ trào, đất vẫy tay reo
Khung trời này bỗng hóa thương yêu
Mảnh đất góc vườn cũng mang nỗi nhớ
Ôi, đất đón ta từ buổi đầu bỡ ngỡ
Cho ta tin yêu trái ngọt cây lành
Mỗi sớm hơi ta hòa vào gió biếc
Thấm đẫm hương trời hương bưởi hương chanh
Mai ta về nắng hạ lên xanh
Phượng nở hồng nghe tim mình rướm máu
Nước mắt học trò nào ai muốn giấu
Những giọt buồn ...những giọt buồn long lanh
Hãy bảo ta rằng : KỶ NIỆM MÀU XANH
Và TÌNH YÊU HỌC TRÒ MÀU TÍM !
Thơ ta mang sắc hồng của lửa
Thắp sáng màu soi tỏ những con tim
Rồi tình yêu sẽ hóa thành cánh chim
Để những sớm mai về bên hiên trường ta hát lời tình tự
Những kẻ học trò xa trường đi biệt xứ
Có nghe tiếng chim trong gió ngàn lao xao
Có nghe tim mình thổn thức một niềm đau
Tiếng chim gọi những bước chân học trò
trở về vùng đất hứa ...
Bàn ghế, bảng đen nhện chăng tơ hoài niệm
Cây lá sân trường nhớ bàn tay vít cành âu yếm
Hành lang tương tư âm vang tiếng guốc khua giòn
Trở về đi hỡi những chú học trò nhỏ tháng ngày phiêu lãng
Hãy trở về đi hỡi những cô học trò mắt huyền ngu ngơ
Và trở về, ta loài ngựa hồng lang thang
Trường chúng mình mái hiên ngời tỏa nắng !
MÙA LY BIỆT
Ta sắp xa rồi tháng năm ơi
Con đường hoa phượng đỏ chân trời
Xa trường thuở ấy bao kỷ niệm
Dìu dắt chân ta bước vào đời
Đây mùa ly biệt cánh hoa rơi
Bình minh lấp loáng thoáng trùng khơi
Hoa rơi vai áo ai đấy nhỉ
Kỷ niệm trường xưa của một thời
Thế rồi từ đấy, rồi từ đây
Tuổi thơ từ giã mái trường này
Áo ai tím đỏ trong chiều lặng
Ngả bóng bên đường lẫn bóng cây
Từ giã từ đây bóng mái trường
Bóng hình ai đó bóng quê hương
Tuổi thơ áo trắng bay trong nắng
Bạn lại cùng ta tiếp bước đường !
QUÁ VỘI
Tôi có người yêu học cùng trường
Hẹn nhau giúp đỡ vạn tình thương
Thế rồi một sáng ngày mai ấy
Máu rộn con tim máu lạ thường
Tôi biết rằng tôi đã quá yêu
Sánh gót cùng em một buổi chiều
Muốn nói mà sao nàng khó nói
Thoáng buồn trên nét mặt đăm chiêu
Cứ thế hai người mải miết đi
Muốn gần em mãi tối chia ly
Sao anh không nói lời âu yếm
Cứ thế thời gian mãi lạnh lùng
Tôi biết là tôi quá yêu nàng
Để lòng đau khổ vết sầu mang
Con đò không bến không khách đến
Giây phút tình yêu phải lỡ làng
Ai bảo là tôi quá vội vàng
Nhưng nàng đã hẹn đến hè sang
Tình yêu chấp cánh bay đi mãi
Xây đắp tình yêu dệt mộng vàng .
MÙA THI
- Phan Duy Hồng -
Mùa thi về giữa mùa lúa chín
Trang sách giở thoảng hương lúa bay
Tu hú hót trên cành cây
Thức dậy tiếng ve và mùa phượng vĩ
Mẹ tôi gặt cả ngày không nghỉ
Vẫn lo cho tôi bát giấm cua đồng
Mẹ bảo :"Nhà mình con học thêm đông"
Càng lo cho con mùa thi tới
Bố tôi làm đồng bận rộn
Tối về vẫn giở vở tôi xem
Bố lặng lẽ ngồi bên ánh đèn
Như chính mình là người thi vậy
Trang sách mở thoảng hương lúa mẩy
Như cả quê hương vào một mùa thi .