Top posting users this week | |
Thống Kê | Hiện có 4 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 4 Khách viếng thăm Không Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 37 người, vào ngày Mon 10 Apr - 9:27:14 |
| | Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống | |
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Sun 21 Aug - 19:16:20 | |
| Một chút trong cuộc đời Một chút những viên đá nhỏ có thể tạo thành một ngọn núi lớn. Một chút những bước chân có thể đạt đến ngàn dặm. Một chút hành động của tình yêu thương và lòng khoan dung cho thế giới những nụ cười tươi tắn nhất. Một chút lời an ủi có thể làm dịu bớt những đau đớn to tát. Một chút ôm siết ân cần có thể làm khô đi những giọt nước mắt. Một chút ánh sáng từ những ngọn nến có thể làm cho đêm không còn tối nữa. Một chút ký ức, kỷ niệm có thể hữu ích cho nhiều nǎm sau. Một chút những giấc mơ có thể dẫn đường cho những công việc vĩ đại. Một chút khát vọng chiến thắng có thể mang đến thành công. Đó là những cái "một chút" nhỏ bé có thể mang đến niềm vui hạnh phúc lớn nhất cho cuộc sống của chúng ta. Và bây giờ chúng mình sẽ cùng gặp những ai đã trao tặng cho chúng mình những cái một chút trong cuộc đời để nói với họ rằng: "Cảm ơn bạn vì tất cả những một chút mà bạn đã giúp đỡ cho tôi".
Được sửa bởi Ping ngày Sat 3 Sep - 19:03:13; sửa lần 1. |
| | | Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Sun 21 Aug - 19:19:34 | |
| Bài ngữ pháp cho bạn trẻ Hãy sống ở thể chủ động, tránh xa thể thụ động. Nghĩ nhiều đến những gì mà bạn có khả năng làm được hơn là những gì có thể xảy đến cho bạn. Hãy sống ở cách khách quan.Hãy quan tâm đến thực tế cuộc sống đúng với những gì đang thật sự diễn ra, hơn là mong muốn chuyện đời sẽ xảy ra như bạn mơ ước. Hãy sống ở thì hiện tại, can đảm trực diện đối đầu với công việc ngày hôm nay. Không luyến tiếc quá khứ, cũng đừng lo lắng vớ vẩn đến tương lai. Hãy sống ở ngôi thứ nhất, nghiêm khắc tự kiểm điểm mình hơn là đi bới móc những sai sót, lỗi lầm của thiên hạ. Hãy sống ở số ít, lắng nghe lời phê bình xuất phát từ lương tâm mình hơn là thích thú với những lời tán thưởng của đám đông.
Và nếu như phải chọn một động từ thì hãy chọn lấy động từ yêu thương.
Yesterday is History, Tomorrow is Mystery, Today is a gift, That's why it's called Present. |
| | | Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Mon 22 Aug - 19:52:26 | |
| HÃY THẮP LÊN MỘT QUE DIÊM Một bữa tối tại vận động trường Los Angeles, Mỹ, một diễn giả nồi tiếng - ông John Keller, được mời thuyết trình trước khoảng 100.000 người. Đang diễn thuyết bỗng ông dừng lại và dõng dạc nói : - Bây giờ xin các bạn đừng sợ! Tôi sắp cho tắt tất cả đèn trong sân vận động này. Đèn tắt. Cả sân vận động chìm sâu trong boáng tối âm u. Ông John Keller nói tiếp: - Bây giờ tôi đốt lên một que diêm. những ai nhìn thấy ánh lửa của que diêm đang cháy thì hãy hô to "Đã thấy!". Một que diêm được bật lên, cả sân vận động vang lên: "Đã thấy!". Sau khi đèn được bật sáng trở lại, ông John Keller giải thích: - Ánh sáng của một hành động nhân ái dù nhỏ bé như một que diêm cũng sẽ chiếu sáng trong đêm tăm tối của nhân loại y như vậy. Một lần nữa, tất cả đèn trong sân vận động lại được tắt. Một giọng nói vang lên : - Tất cả những ai ở đây có mang theo diêm quẹt, xin hãy đốt cháy lên ! Bỗng chốc cả vận động trường rực sáng. Ông John Keller kết luận : - Tất cả chúng ta cùng hợp lực nhau có thể chiến thắng bóng tối, chiến tranh, khủng bố, cái ác và oán thù bằng những đóm sáng nhỏ của tình thương, sự tha thứ và lòng tốt của chúng ta. Hoà bình không chỉ là môi trường sống vắng bóng của chiến tranh. Hòa bình không chỉ là cuộc sống chung không tiếng súng. Vì trong sự giao tiếp giữa người với người, đôi khi con người giết hại nhau mà không cần súng đạn, đôi khi con người làm khổ nhau, áp bức bóc lột nhau mà không cần chiến tranh. Cách tốt nhất để xây dựng hoà bình là tăng thêm thật nhiều những hành động yêu thương và hảo tâm với đồng loại. Những hành động yêu thương xuất phát từ lòng nhân hậu sẽ như những ánh sáng nho nhỏ của một que diêm. Nhưng nếu mọi người cùng đốt lên những ánh sáng bé nhỏ, những hành động yêu thương sẽ có đủ sức mạnh để xua tan bóng tối của những đau khổ và cái ác. |
| | | Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Mon 22 Aug - 19:54:43 | |
| ĐỪNG THAY ĐỔI THẾ GIỚI Ngày xưa, có một nhà vua trị vì vương quốc nọ rất thịnh vượng. Một hôm, ông quyết định vi hành đến những miền đất xa xôi của đất nước. Khi trở về cung điện, ông than phiền chân ông rất đau đớn vì lần đầu tiên đi một chuyến dài ngày như thế trên những con đường rất gồ ghề và lởm chởm đá vụn. Nhà vua ban lệnh cho mọi người phải phủ da thuộc lên khắp các con đường của vương quốc. Rõ ràng việc này cần hàng triệu bộ da bò và sẽ tiêu phí rất nhiều tiền của. Một hầu cận thông minh dũng cảm tâu với nhà vua: ?Sao bệ hạ lại dùng tiền một cách không cần thiết như thế? Sao bệ hạ không đo cắt một miếng da vừa với chân mình??. Nhà vua rất ngạc nhiên nhưng rồi ông chấp thuận gợi ý của người hầu cận để cho làm một ?đôi giày? cho riêng mình. Bài học vô giá từ câu chuyện này là: để thế giới này trở thành một nơi hạnh phúc với mọi người, tốt hơn hết hãy thay đổi chính mình chứ đừng thay đổi thế giới. |
| | | Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Mon 22 Aug - 19:57:00 | |
| Đào hố Hai anh em nọ quyết định đào một cái hố sâu phía sau nhà mình. Trong khi cả hai đang đào, những đứa trẻ khác tập trung lại xem. - Cậu đang làm gì đấy? - một đứa hỏi. - Anh em mình đang đào một cái hố xuyên qua Trái đất! - người em tự hào đáp. Những đứa trẻ kia bắt đầu cười, bảo rằng đào hố xuyên qua trái đất là việc không thể thực hiện được. Sau một hồi lâu im lặng không nói gì, người anh nhặt một lọ đầy sâu bọ, giun đất, cùng những hòn đá hình thù kỳ dị. Cậu ta mở nắp ra khoe với bọn trẻ đang cười chế giễu rồi nói đầy tự tin: "Cho dù không đào xuyên qua được Trái đất nhưng hãy nhìn xem những gì chúng tôi có được khi đào nè!". Không phải mục tiêu nào cũng sẽ đạt thành tựu như mong muốn. Không phải mối quan hệ nào cũng tốt đẹp hay bất kỳ niềm hy vọng nào cũng như ý. Chẳng phải cuộc tình nào cũng sẽ tồn tại lâu dài. Không phải mọi cố gắng đều hoàn thành và giấc mơ nào cũng thành hiện thực. Nhưng ngay cả khi thất bại, chúng ta cũng có thể tự hào nói: "Hãy nhìn những điều tuyệt vời xuất hiện trong cuộc sống khi tôi nỗ lực thực hiện công việc của mình". |
| | | Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Mon 22 Aug - 20:00:30 | |
| Đại bàng và Gà Ngày xưa, có một ngọn núi lớn, bên sườn núi có một tổ chim đại bàng. Trong tổ có bốn quả trứng lớn. Một trận động đất xảy ra làm rung chuyển ngọn núi, một quả trứng đại bàng lăn xuống và rơi vào một trại gà dưới chân núi. Một con gà mái tình nguyện ấp quả trứng lớn ấy.
Một ngày kia, trứng nở ra một chú đại bàng con xinh đẹp, nhưng buồn thay chú chim nhỏ được nuôi lớn như một con gà. Chẳng bao lâu sau, đại bàng cũng tin nó chỉ là một con gà không hơn không kém. Đại bàng yêu gia đình và ngôi nhà đang sống, nhưng tâm hồn nó vẫn khao khát một điều gì đó cao xa hơn. Cho đến một ngày, trong khi đang chơi đùa trong sân, đại bàng nhìn lên trời và thấy những chú chim đại bàng đang sải cánh bay cao giữa bầu trời. "Ồ - đại bàng kêu lên - Ước gì tôi có thể bay như những con chim đó". Bầy gà cười ầm lên: "Anh không thể bay với những con chim đó được. Anh là một con gà và gà không biết bay cao". Đại bàng tiếp tục ngước nhìn gia đình thật sự của nó, mơ ước có thể bay cao cùng họ. Mỗi lần đại bàng nói ra mơ ước của mình, bầy gà lại bảo nó điều không thể xảy ra. Đó là điều đại bàng cuối cùng đã tin là thật. Rồi đại bàng không mơ ước nữa và tiếp tục sống như một con gà. Cuối cùng, sau một thời gian dài sống làm gà, đại bàng chết. Trong cuộc sống cũng vậy: Nếu bạn tin rằng bạn là một người tầm thường, bạn sẽ sống một cuộc sống tầm thường vô vị, đúng như những gì mình đã tin. Vậy thì, nếu bạn đã từng mơ ước trở thành đại bàng, bạn hãy đeo đuổi ước mơ đó... và đừng sống như một con gà! |
| | | Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Mon 22 Aug - 20:08:24 | |
| Suy nghĩ về cuộc sống Tại vùng trang trại xa xôi, có một người nông dân năm nào cũng trồng được những cây ngô rất tốt. Năm nào ông cũng mang ngô tới hội chợ liên bang và năm nào ngô của ông cũng đoạt giải nhất. Ai cũng cho rằng ông có những bí quyết riêng độc đáo. Có một lần, một phóng viên phỏng vấn ông và phát hiện ra rằng người nông dân luôn chia sẻ những hạt giống ngô tốt nhất của mình với những người hàng xóm ở các trang trại xung quanh. - Tại sao bác lại chia những hạt giống tốt nhất đi, trong khi năm nào họ cũng đem sản phẩm đến cùng hội chợ liên bang để cạnh tranh với sản phẩm của bác? - Phóng viên hỏi. - Anh không biết ư?- Người nông dân thật thà đáp - Gió luôn thổi phấn hoa và cuốn chúng từ trang trại này sang trang trại khác, từ cánh đồng này sang cánh đồng khác. Nếu những người hàng xóm quanh tôi chỉ trồng được những cây ngô xấu thì việc thụ phấn do gió rõ ràng sẽ làm giảm chất lượng ngô của chính trang trại của tôi. Tức là, nếu tôi muốn trồng được ngô tốt, tôi cũng phải giúp những người xung quanh trồng được ngô tốt đã! Cuộc sống cũng như vậy. Những người muốn được hạnh phúc phải giúp những người sống quanh mình hạnh phúc. Những người muốn thành công phải giúp những người quanh mình thành công. Giá trị cuộc sống của bạn được đo bằng những cuộc sống mà bạn “chạm” tới. |
| | | Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Mon 22 Aug - 20:14:45 | |
| Ai cũng có thể bay Có một cậu bé sống trong trại mồ côi từ nhỏ. Cậu bé luôn luôn ước mơ rằng mình có thể bay được như những chú chim. Mọi lời giải thích đều chẳng có nghĩa lý gì với cậu bé. Cậu ta hay thắc mắc rằng tại sao cậu lại không thể bay cơ chứ trong khi trong vườn thú còn có những con chim to hơn cậu ta, vậy mà chúng vẫn bay được.
Có một cậu bé khác bị liệt từ nhỏ, ước mơ duy nhất của cậy bé là có thể đi đứng và chạy được giống các cô cậu bé khác. Cậu bé cũng luôn hỏi bố mình lý do tại sao cậu lại không thể đi được.
Một hôm, cậu bé sống ở trại trẻ mồ côi được ra ngoài. Cậu ta đến công viên và nhìn thấy cậu bé bị liệt đang chơi trong hố cát. Cậu bé chạy lại đấy hỏi xem cậu bé trong hố cát kia đã bao giờ mơ ước được bay chưa. - Tớ chưa bao giờ mơ như thế. – Cậu bé bị liệt trả lời – Nhưng tớ luôn ước rằng tớ có thể đi lại bình thường như cậu. - Tớ xin lỗi, chuyện của cậu thật đáng buồn. Này, chúng ta có thể làm bạn với nhau được chứ? - Tất nhiên rồi!
Hai đứa trẻ chơi với nhau rất vui vẻ cho đến khi bố cậu bé bị liệt mang chiếc xe lăn ra đón con trai mình về. Cậu bé có mơ ước được bay ra nói thầm điều gì đó vào tai bố bạn mình. - Được thôi, nếu cháu muốn – Người bố vui vẻ đáp.
Cậu bé tiến lại chổ bạn mình và nói: - Cậu là người bạn duy nhất của tớ. Tớ ước gì có một điều kì diệu sẽ làm cho bạn có thể đi lại được. Tớ chỉ có thể làm được cho bạn một điều nhỏ này.
Nói rồi cậu bé cõng ngay người bạn bị liệt của mình lên lưng và đi. Lúc đấu, cậu đi từ từ, rồi dần dần cậu chạy, chạy nhanh hơn. Cậu bé bị liệt hứng thú reo lên: - Cảm ơn cậu, đây là lần đầu tiên tớ không cần xe lăn.
Cậu bé muốn được bay càng chạy nhanh hơn nữa dù mặt cậu đỏ bừng và áo thì ướt sũng mồ hôi. Người cha hạnh phúc nhìn hai đứa trẻ chạy vòng vòng quanh thảm cỏ. Cậu bé bị liệt giơ hai tay lên trời hét to: - Bố ơi! Nhìn này, con có thể bay được rồi, con đang bay này! Câu chuyện cảm động của hai cậu bé nhắc nhở chúng ta rằng: Nếu bạn không thể bay, bạn vẫn có thể giúp người khác bay. Cũng giống như là nếu bạn không thực hiện được ước mơ của mình thì bạn vẫn có thể giúp người khác thực hiện được ước mơ của họ. Cho dù ước mơ đó có giống hệt ước mơ của bạn. Và bạn vẫn hạnh phúc!
|
| | | Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Con rối muốn làm người Wed 31 Aug - 19:42:55 | |
| Con rối muốn làm người Cát Phượng Nguyễn Phước xitrum.net Ngày nảy ngày nay tại một thành phố xinh đẹp, có một con rối tóc dài mượt như nhung, đôi mắt to tròn, cái miệng dễ thương luôn cười rất xinh xắn. Con rối xinh xắn đó tên là ... À, mà không biết cũng được, đâu có gì quan trọng đâu.
Con rối đi theo đoàn rối biểu diễn ở khắp nơi. Ở mỗi nơi nó mang một cái tên khác nhau, một cái vai khác nhau. Ở mỗi nơi nó đều được người ta yêu thích và hoan nghênh nhiệt liệt.
Một hôm, con rối nằm mơ thấy một vị thần nói với nó rằng:
"Này con rối, con đã sống rất tốt trên đời, con có thể trở thành ngừơi đấy, con có muốn làm người không?"
Con rối trả lời:
- Con muốn làm người.
"Vậy thì con hãy để ngừơi ta gọi tên thật của con, tên con là ... Đó là một cái tên mà rất nhiều người cho là xấu xí, nhưng chỉ cần người khác gọi tên con và yêu thương cái tên đó thì con sẽ trở thành người"
Con rối trả lời :
- Nhưng cái tên đó làm sao người ta chịu gọi tên con ? Sao ngài không cho con một cái tên khác ?
Vị thần trả lời "Tên con do số phận đặt, không phải ta". Nói rồi, Ngài biến mất.
Năm này qua năm khác, con rối cười, con rối khóc, con rối cử động dưới những sợi dây. Con rối kết bạn với những con rối khác và những con người, thân có, sơ giao có, nhưng cũng không ai biết đến tên thật của nó. Nhưng con rối luôn muốn làm người.
Đến một ngày, con rối quyết định nói cho người ta nghe tên của mình. Con rối đến bên cô bé bán kem - bạn thân của con rối hơn một năm qua và nói rằng:
- Cô bé bán kem ơi, tôi đã chơi với cô hơn một năm rồi, nhưng cô chưa bao giờ biết đến tên thật của tôi. Bây giờ tôi muốn cô biết.
Cô bé bán kem dù ngạc nhiên nhưng vẫn mỉm cười trả lời:
- Bạn rối hãy nói cho tôi nghe tên của bạn đi. Tôi là bạn thân của bạn, tôi muốn biết tên của bạn.
- Nhưng tên của tôi có thể cô bé sẽ thấy xấu lắm...
- Có gì đâu! Dù xấu như thế nào đi nữa chẳng phải bạn luôn là bạn tôi sao? Bạn cứ nói đi, đừng ngại...
Con rối chăm chú nhìn cô bé, rồi khẽ ghé miệng sát vào:
- Tên tôi là...
- Aaaaaaaaaaaaaaaa... - Cô bé bán kem hoảng hốt, khuôn mặt xanh xao và bất thần.
Rồi cô bé bán kem xa dần, xa dần, không còn nói chuyện với con rối nữa. Cô bé bán kem xem con rối như là quái vật. Con rối buồn... buồn lắm. Nhưng con rối không bỏ cuộc vì nó không muốn cô đơn, nó muốn có người gọi tên của nó. Nó muốn có ngừơi yêu thương nó và cái tên ấy. Nó muốn được làm người.
Một ngày kia, con rối đến bên người chăn bò - bạn thân của con rối đã năm năm và nói rằng:
- Anh chăn bò ơi, tôi và anh đã làm bạn năm năm rồi nhưng chưa bao giờ anh biết đến tên thật của tôi. Tôi muốn nói cho anh nghe vì tôi muốn có người gọi tên tôi.
Người chăn bỏ dù ngạc nhiên nhưng vẫn mỉm cười trả lời:
- Bạn hãy nói đi. Tôi là bạn của bạn, tôi muốn biết tên thật của bạn lắm.
- Nhưng tên của tôi có thể anh sẽ thấy xấu lắm...
- Có gì đâu! Dù xấu như thế nào đi nữa chẳng phải bạn luôn là bạn tôi sao ? Bạn cứ nói đi, đừng ngại...
Con rối chăm chú nhìn người chăn bò, rồi khẽ ghé miệng sát vào:
- Tên tôi là...
Ngừơi chăn bò cũng ít nói chuyện dần, rồi xa dần, xa dần con rối. Người chăn bò xem con rối như là quái vật. Con rối buồn... buồn lắm.
Bạn bè của con rối bảo "Mày đừng nói cho người ta biết tên thật nữa, người ta rồi sẽ bỏ rơi mày, khinh miệt mày như chúng tao mà thôi". Một con rối khác nói "Mày không thể làm người được đâu". Nhưng con rối không bỏ cuộc vì nó không muốn cô đơn, nó muốn có người gọi tên của nó. Nó muốn có người yêu thương nó ngay cả khi biết đựơc cái tên. Nó muốn được làm người.
Con rối đến bên người cha đã tạo ra nó và nói rằng:
- Cha ơi, cha đã tạo ra tôi, cha đã cho tôi hình hài này, vóc dáng này, từ con mắt đến bàn tay. Cha đã nuôi tôi, đã cho tôi những vai diễn. Tôi cám ơn cha nhiều lắm. Tôi yêu cha nhiều lắm. Tôi muốn nói cho cha nghe tên thật của mình.
Người tạo ra con rối ngạc nhiên và bảo:
- Tên thật? Không phải ta đã đặt cho con một cái tên sao? Tên của con là ...
Con rối lắc đầu:
- Không phải đâu cha ơi! Đó là tên cha đặt, còn tên mà số phận đặt cho tôi không phải như thế.
Người tạo ra con rối nheo mắt suy nghĩ rồi ôm lấy con rối vào lòng:
- Thế tên thật mà số phận đã đặt cho con là gì, con của ta?
- Nhưng tên của tôi có thể cha sẽ thấy xấu lắm...
- Dù xấu như thế nào đi nữa thì con vẫn là con của ta, ta là người đã sinh ra con, cho dù tất cả mọi người có bỏ rơi con thì ta vẫn còn đó.
Con rối chăm chú nhìn người đã tạo ra nó, rồi khẽ ghé miệng sát vào:
- Tên của tôi là ...
Người tạo ra con rối lên tim và ngất xỉu ngay tại chỗ. Sau khi được người ta cấp cứu và dưỡng bệnh một thời gian, ông dù rất yêu thương và rất nhớ con rối nhưng cũng không bao giờ muốn gặp nó, không bao giờ muốn nó bước chân vào nhà ông nữa. Ông không thể chấp nhận mình đã tạo ra một con rối như thế này. Ông xem con rối như một quái vật.
Con rối buồn lắm...
... và nó ra đi.
Con rối vẫn đi, nó cùng với những con rối khác diễn những vở diễn vĩ đại của cuộc đời. Nó đi rất nhiều nơi. Nó có rất nhiều tiền. Ở mỗi nơi nó mang một cái tên khác nhau, một cái vai khác nhau. Ở mỗi nơi nó đều được người ta yêu thích và hoan nghênh nhiệt liệt nhưng mà có ai biết đến tên của nó đâu. Và nó cũng không muốn người ta biết đến cái tên của nó nữa... một cái tên ai cũng cho là xấu xí.
Con rối vẫn cười bằng gương mặt người ta đã vẽ cho mình, vẫn diễn bằng những kịch bản mà người ta giao cho nó, nói những câu người ta thích nghe, làm những thứ người ta thích nhìn. Đôi khi nó cũng tự viết kịch bản cho mình nhưng đó là những kịch bản trong im lặng.
Ngày nảy ngày nay có một con rối, con rối có tên là ..... và mấy chục năm sống trên đời vẫn không ai gọi tên nó.
o O o Lời của người viết:
Có một bộ truyện tranh mang tên Monster kể về một con quái vật không tên. Con rối trong câu chuyện cổ tích này có tên, nó tên là ... - à, mà thôi, biết cũng có làm được gì đâu vì bạn sẽ không gọi tên nó. Con rối rất dễ thương, nó dù không được làm người nhưng mãi mãi sẽ không bị biến thành quái vật.
Có nhiều bạn đọc xong câu chuyện sẽ biết đựơc tên thật của con rối, vậy thì bạn đừng nói cho người khác nghe nhé, vì con rối không muốn bị xem là quái vật. Nó là một con rối rất dễ thương.Một vài lời bình hay - Spoiler:
Bạn đọc bình luận: Mọi người vẫn rất thương yêu ta, dù cho ta ko có được một cái tên. Nói ra làm gì, để rồi ko còn ai để gọi tên mình nữa. Sống trong tình yêu của mọi người là quá đủ. Cuộc sống ko bao giờ hoàn hảo như ta muốn. Con rối vẫn rất đáng yêu, dù nó chỉ là con rối! ( 10/06/2006 Tường Uyên Nguyễn Phước ) Thật ra thì vẫn có người chấp nhận được con rối đúng không? Ít nhất cũng có một người yêu nó... Để sống,... không ít lần phải chịu làm con rối... ít nhất cho đến khi có một người yêu mình... ( 11/06/2006 LNBV ) Buồn... Truyện không mang nhiều "kĩ xảo" và kết cục cũng không hẳn gây bất ngờ. Nhưng bạn đã làm được một điều... lan truyền một nỗi buồn, nỗi buồn bất tận, âm ỉ, ray rức. Tôi thích chi tiết người cha ngất xỉu... sau đó ông cũng không thể chấp nhận con rối. Vì khi nói đến người đã sinh ra nó, trong tôi đã có một chút hi vọng le lói, nhưng ngay sau đó là sự thất vọng, nếu không muốn nói là sự tuyệt vọng! Con rối rất buồn! Và con rối rất dũng cảm! Hiện thực và ước mơ vẫn luôn mang một khoảng cách thật xa. Nhưng không có điều gì, không có ai có thể dựa vào cái gọi là hiện thực để ngăn cấm ước mơ. Thật thật giả giả trong cuộc đời vốn khó phân biệt. Con rối hãy cứ sống với những vai diễn của mình và cũng hãy viết riêng những kịch bản cho mình, biết đâu được rồi một ngày nào đó giả thành thật, thật thành giả... Cuộc đời đâu thể đoán trước mà, phải không? Nếu viết tiếp cho câu chuyện này, có lẽ tôi sẽ viết rằng... một ngày kia, cuối cùng ước mơ của rối đã thành hiện thực, nó đã thành người. Nhưng rối đâu biết, khi thành người rồi nó sẽ lại đối diện với rất nhiều những hi vọng và thất vọng khác, những nỗi cô độc khác dù quanh nó là hành tỉ con người đờng loại... Biết đâu lúc đó rối-người lại muốn trở lại làm rối, trở lại với những vai diễn cho mọi người và những kịch bản của riêng mình... ( 11/06/2006 Lean ) Chà, chà. Sau khi đọc hết câu truyện này , tôi sao thấy thương con rối đáng yêu quá mà cũng rất tò mò về cái tên của nó, ko biết nó xấu xí đến mức nào nhưng tôi nghĩ tên xấu mà có 1 tâm hồn trong sáng thì tôi cũng chấp nhận làm con rối đó Ừm ko biết lúc đó tôi có thấy hối hận ko nhỉ ( ^o^ ) ( 11/06/2006 mimi ) Buồn cho con rối. Ai bảo "sống trong tình yêu của mọi người là quá đủ" ? Người ta không yêu bản chất thật của con rối, họ chỉ yêu cái lớp vỏ của con rối thôi. Con rối không có lỗi gì cả. Có lỗi chăng chỉ là con rối không phải là con rối của mọi người, không phải là con rối của cha nó, không phải con rối của bạn bè nó, không phải là con rối mà mọi người muốn nó phải là. Người ta muốn một con rối thì chỉ là một con rối mà thôi. ( 12/06/2006 gmdn ) Tôi thấy phảng phất hương vị của truyện "Cà phê muối" ở đây, chỉ khác một điều: một đã giữ kín bí mật và một đã không làm như vậy. Và sự tha thứ và cảm thông đã không bao giờ đến với con rối! Chỉ cần một trái tim nào đó chấp nhận được cái tên của con rối, con rối sẽ được làm người. Sẽ được làm người. ( 13/06/2006 Kazrab ) Sau khi đọc truyện này, mình thấy tội cho con rối làm sao ấy. Nếu tôi sống ở đó thì chắc chắn tôi sẽ gọi đúng tên nó, dù cái tên đó xấu tới đâu mà con rối đó có 1 tấm lòng trg sáng thì tôi sẽ mãi iu quý nó ( 13/06/2006 Cat Tien ) con rối đánh đổi tình yêu thương của mọi người...để làm gì nhỉ? làm NGƯỜI. mà thật lạ, làm người đâu hẳn đã được sống ngoài những sợi dây? nếu chỉ vì điều mình muốn mà con rối sẵn sàng nói ra cái tên xấu xí của mình, có thể còn biết trước cô bé bán kem, chàng chăn cừu và ngay cả người cha của mình nữa sẽ không chấp nhận được chuyện đó, phải chăng con rối ơi... bạn đã qúa ích kỉ rồi đấy... bạn có biết chính cô bé bán kem, chàng chăn cừu và cha của bạn nữa là những người bị tổn thương trước nhất? bởi vì họ yêu bạn đâu cần nhất định bạn phải là MỘT CON NGƯỜI.. ( 13/06/2006 ahong ) Dù bạn có cái tên ko đẹp và nó làm ng khác khiếp sợ thì bạn vẫn là bạn nghĩa là vẫn còn những ng khác cần đến bạn vì bạn làm họ vui . ( 13/06/2006 chuột ) Con rối bản thân nó là một sản phẩm của con người, nó tồn tại dù đôi khi nghiệt ngã . Chuyện về Frankenstein cũng như thế bạn có nghĩ vậy không ? Con người không chấp nhận những từng thứ từng thứ một , do họ , vì họ . Vì thứ gì ? Họ nghĩ từng ấy thứ liên hệ với họ nguy hại với chính cuộc sống của chính họ. Dũng cảm vả vững bước , từng ngày trong cuộc đời . Không phải để khẳng định hay nói ra một cái tên ! Đơn giản thôi chỉ vì một khát vọng : được sống và sống tốt . Chẳng phải trong Val helsing Frank đã thốt lên " Tôi muốn sống " và anh ấy đã sống đấy sao ? Vững tin và hi vọng kẻ mang cho mình sự nghiệt ngã vẫn lang thang mlạc loài và vô định bên chiếc bè gỗ , trong đại dương của cuộc đời . Frank đã ngoảnh mặt và chèo đi , nhẹ nhàng .... ( 13/06/2006 Martinick ) Có lẽ tôi rất hiểu câu chuyện của bạn mún gửi đến bạn đọc những điều gì... Và tôi cũng đồng cảm với những điều bạn mún nói. Tên thật của con rối - sẽ ko mấy ai mún gọi và chấp nhận nhưng ko vì thế mà con rối từ bỏ ước mơ, hạnh phúc. Ít ra nó vẫn tìm đc niềm vui khi sống tròn vai diễn của mình ( 13/06/2006 windanddust ) Số phận của một con rối. Xã hội liệu có chấp nhận cho con rối ấy làm người không. Câu trả lời là không. Rối ơi, mi đừng bao giờ tiết lộ cho mọi người biết mi là ai, nếu mi không muốn trở thành một con quái vật trong mắt mọi người. Mi chết đi. ( 13/06/2006 Lanyu ) Câu chuyện của con rối phải chăng quá buồn. Không, tôi không tin rằng cuộc đời này lại không có ai có thể chấp nhận con rối chí vì cái tên của nó.Con người trong con rối chẳng phải đã rất tốt rồi hay sao? ( 14/06/2006 bocanhcam ) Tôi thấy mình giống con rối trong chuyện quá, cũng ao ước có một người nào đó biết mình có mặt trên đời này, cũng ao ước được sống một cuộc sống khác với hiện tại, cũng ao ước.......... Tôi không có đủ can đảm để thực hiện những ước mơ như con rối trong truyện. Nhiều lúc nghĩ đến lại thấy buồn. Có lẽ tôi phải sống và làm việc hết mình cho hiện tại. Biết đâu một ngày nào đó............ ( 14/06/2006 minh ) Bocanhcam, bạn phải tin đi. Cuộc đời này nghiệt ngã hơn những gì con người có thể tưởng tượng ra rất nhiều. Con rối may mắn thay còn được một cái kết "đi cùng với những con rối khác" - như vậy là người viết đã nhân đạo lắm rồi, có thể đến cuối đời nó cũng chỉ sống với những con rối như nó mà thôi. ( 15/06/2006 noone ) Buồn nhỉ,...và thương con Rối quá! tất cả những niềm vui, hạnh phúc và cả nỗi buồn mà rối đã mang đến cho mọi người qua những vở kịch hay chưa đủ để mọi người chấp nhận cho rối 1 cái tên ư?Chỉ là 1 cái tên thôi mà...tại sao vậy nhỉ?Đúng thật đấy, cuộc đời này thật là nghiệt ngã...hình như họ chỉ biết chấp nhận và thích chấp nhận những gì đẹp đẽ trước mắt....Không phải tất cả các con đường đều là màu hồng, thế nên Rối phải thật cố gắng hơn nữa nhé.....vì ít ra thì rối cũng đã hơn 1 số người, rối đã đem ddc niềm vui,những bài học qua kịch mà rối diễn, và ngay cả câu chuyện về cuộc đời rối nữa....Đối với tôi....Rối đã là người! ( 23/06/2006 Diệp Thiện ) Buồn thay cho con rối .Tôi khá hụt hẫng khi cả người tạo ra con rối cũng không thể chấp nhận nó. Liệu một cuôc sống mà cứ sống với những vai diễn ,cứ cười với khuôn mặt mà người ta vẽ có phải là cuộc sống không. Một cái tên quan trọng lắm sao !?Tôi không thể chấp nhận được việc chỉ vì một cái tên mà người ta sẵn sàng xa lánh một con người. Sao truyện không kết thúc bằng việc một ai đó chấp nhận cái tên của con rối và yêu quí nó ( 26/06/2006 thien than ) hôm nay mình lên mạng khuya. tình cờ đọc đc câu chuyện này mình rất thix. Câu chuyện rất lôi cuốn vì mình tưởng rằng con rối sẽ nói ra cái tên thật của mình và sẽ có người thưong yêu nó...nhưng đó cũng chỉ là một bí mật. ( 28/06/2006 be bi ) Câu chuyện rất hay! Nó làm cho chúng ta suy nghĩ nhiều về cách mà người ta đánh giá con rối chỉ vì một cái tên không được đẹp. Hình thức đâu phải là tất cả. Ngay cả đến người tạo ra rối củng không chấp nhận nó. Thì theo tôi trong một môi trường như vây. Rối vẫn chấp nhận là rối mà vẫn được hạnh phúc là sự lựa chọn chính xác. Một kết thúc hay phải không nào. ( 01/07/2006 virusms ) ..."Buồn cho con rối"... Đó là suy nghĩ rất chung của nhiều bạn đọc, điều đáng buồn ở đây ko phải con rối, mà là đáng buồn ở lòng người! Dù là con người nhưng họ không chấp nhận được sự khác biệt dù chỉ là cái tên, ko vượt qua được bản thân để đến với tình yêu thương... Nếu thế, làm 1 CON RỐI chẳng phải tốt hơn sao? ( 09/08/2006 Huongtn ) Tôi không ngạc nhiên lắm về câu chuyện lắm về kết quả cũa nó. Vì con người là vậy mà phần nhiều luôn tôn thờ cái ảo giác, Lời hay ý đẹp, bề ngoài.. Dù người ta kính trọng đến mấy đi nửa mà đột nhiên xuất hiện bất bình thường hoặt không hợp mắt là.....Có rất nhiều chuyện trên đời không thể thay đổi được, hãy chấp nhận cái sự thật ấy. Vui với những gì mình đang có. Đừng mơ mộng ảo huyền và chớ nên cố nắm lấy những gì đã vượt khỏi tầm tay... Cầu chúc tất cả trên đời đừng có thêm những con rối khác ( 28/08/2006 nguyễn Vũ ) Thương cho con rối không được trở thành người hay thương cho cái sự đời đen bạc. Có phải họ kết bạn với nó, yêu thương nó vì "tóc dài mượt như nhung, đôi mắt to tròn, cái miệng dễ thương........" Có nhiều nỗi buồn, chán nản mà không biết gọi tên là gì. Lang thang. Khóc một mình. Cười một mình. Nhìn lại mình đâu khác gì một con rối. Nhưng may mắn, may mắn vì có người sẽ không bỏ mình đi, xa lánh mình như con rối bất hạnh này chỉ vì "một thứ không đẹp". Con rối không đẹp chỉ ở một cái tên, còn mình không phải "một thứ" mà "một đống thứ" không đẹp. ( 12/09/2006 degiocuondi ) Một con rối muốn làm "người" - Đó là một sự hoang đường phải không? Nhưng tôi nghĩ con rối đó thật vĩ đại. Nó biết cách sống biết ước mơ. Mơ được trở thành một con người, mơ ước có một tình yêu thương từ phía mọi người. Điều đó không có gì là sai, là xấu cả. Vì trên đời này ai chẳng có ước mơ riêng của mình phải không? Thật buồn cho con rối ( 12/09/2006 meoluoi ) "Sự thật đôi khi còn khó tin hơn so với trí tưởng tượng của con người." Tôi không nhớ mình đã nghe câu này ở đâu nhưng tôi thấy nó đúng với câu chuyện này. Người ta đặt cho con rối một cái "tên" và yêu thương nó. Sự thật là họ chỉ yêu thương cái ảo tưởng của họ về con rối mà thôi. Bất cứ ai cũng muốn người khác yêu thương mình bằng chính bản thân mình. Không gì tốt bằng được là chính mình! Vì thế, vị thần mới muốn con rối nói với người khác "tên" thật của nó, cho người khác biết con người thật bên trong con rối. Con rối cũng chẳng xấu xa gì ghê gớm lắm, chỉ là những người kia không chấp nhận được sự thật. Họ không chấp nhận được rằng họ đã sai. Tôi mong có được can đảm như "con rối". Tôi không hoàn hảo. Và tôi cũng có góc tối trong tâm hồn tôi, cũng có phần xấu xa cấn che đậy. Tôi cũng mong người khác có thể hiểu và chấp nhận tôi. Nhưng chính bản thân tôi cũng không thể hiểu và chấp nhận thì sao tôi dám mong đợi ở người khác. ( 18/09/2006 Ngọc Chúc ) Đọc xong bài viết của bạn mình cảm thấy con rối ấy thật tội nghiệp, và mình cũng rất tò mò muốn biết tên thật mà số phận đã dành cho nó là gì mà không ai muốn gọi tên của nó. Nếu con rối ấy cho mình biết tên thật của nó, dù có xấu đến đâu mình cũng sẽ gọi tên nó một lần. Vì nếu chỉ cần một câu nói của mình mà có thể mang lại hạnh phúc cho người khác, thì tại sao ta không giúp họ, chỉ cần một lời nói ta có thể thay đổi từ một con rối trở thành người thật, tại sao ta không giúp nó? Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta cũng cần phải biết hi sinh đôi chút để mọi người cũng được hạnh phúc và ta cũng thấy vui lây. ( 21/09/2006 bao tran ) Cuối cùng thì tớ vẫn muốn biết tên thậy của chú rối này. Tớ ko nghĩ mọi chuyện lại kinh khủng đến mức độ ko thể chấp nhận được như vậy. Hơn nữa, câu chuyện này hết sức là .... Xung quanh ta luôn có những người bạn tốt. Tớ tin tưởng vậy Good luck !!!!!! ( 22/09/2006 Stich ) Con rối chắc hẳn rất đau khổ. Số phận đã quá khắt khe với nó. Cho Rối một gương mặt đẹp, một tài năng diễn xuất và... một cái tên khác thường. Người ta đã đã yêu mến nó nhưng lại không chấp nhận nó. Ngay cả người tạo ra nó cũng không thể chấp nhận. Tại sao chúng ta lại quá khắy khe với người khác. Bạn chấp nhận cái tốt của họ nhưng không chịu được cái xấu. Phải chăng Rối chưa gặp được một người yêu thương thật sự? Thôi thì chúc cho một ngày nào đó sẽ có người chịu chấp nhận Rối Nhưng dù không có ai đi chăng nữa thì tôi tin rằng Rối vẫn hạnh phúc vì Rối đã không bỏ cuộc. ( 01/11/2006 Sunny ) Tôi đã đọc truyện Monster, hình như bạn cũng thông cảm cho nhân vật và tìm ra 1 hình tượng mới hiền lành hơn tốt đẹp hơn. Dẫu là con rối hay con quái vật nếu ko có tên thì đều rất buồn. Nhưng quái vật thì bất chấp tất cả để được có tên nên sau cùng ko còn ai để gọi tên nó nữa. Quái vật rất đau khổ . Con rối ngược lại, cả đời muốn làm người cũng ko toại nguyện nhưng nó ko lấy đó làm nản chí vì vậy mà nó rất hạnh phúc ( 16/12/2006 abc ) Chuyện quả thật là thú vị. Con rối đó là tôi, là bạn... Mọi người chỉ yêu mặt dễ thương của tôi, của bạn. Nhưng khi sự thật về mặt trái của tôi, của bạn được tiết lộ xã hội ko chấp nhận, người thân ko đồng tình... Nhưng con rối cấn một tiình yêu bao la, vô điều kiện của một ai đó, yêu cả những góc khuất tối tăm nhất của nó. Chỉ có yêu thương mới giúp chúng ta cảm nhận thật sự rõ ràng là chúng ta đang sống, mới giúp chúng ta làm "người" theo đúng nghĩa đen của tử này... Tiếc là chẳng mấy ai gặp được một tình yêu vô điều kiên, Cha yêu con vì con xinh đẹp, thông minh. Me yêu con vì con ngoan (nếu ko ngoan , chắc gì Mẹ đã nhẫn nại ngồi xuống giúp trẻ con hiểu là nó đang sai ... lúc đó cho nó vài cái roi vào mông ) ( 03/01/2007 trangvt_t0507 ) Hình ảnh đầu tiên hiện lên trong suy nghĩ của tôi là cuộc sống bình yên của một thành phố, hình ảnh xinh đẹp của một con rối. Mọi việc vẫn diễn ra rất thầm lặng, nhưng sau đó chỉ vì muốn được làm người mà con rối bị ghét bỏ, vậy tại sao lại muốn làm người. Nếu làm người mà cuộc sống không vui vẻ gì thì tối nhất nên làm một con rối vui vẻ đem lại tiếng cười và tình yêu cho mọi người như thế có lẽ sẽ hữu ích hơn nhiều nhưng tôi lại nghĩ nếu sự việc dừng lại ở đó thì chẳng có gì là hay ho cả. ( 07/01/2007 phuongloan ) Không biết bạn có nghĩ con rối quá tham lam không? Riêng bản thân tôi thì không thấy vậy.Mỗi con người có một mơ ước, và con rối cũng vậy. Có thể đó là mơ ước quá lớn lao với một con rối, là quá đòi hỏi. Nhưng như vậy thì sao? Con rối đã hết lòng với bản thân, đã dám đấu tranh vì mơ ước của mình. Mơ ước đó đâu có sai, tại sao mọi người lại từ chối nó, không chấp nhận nó? Riềng tôi, tồi rất khâm phục con rối, nó đã dám là những điều mà không phải con rối nào cũng dám, nó đã vượt qua nhiều nối đau có thể khiến nhiều người từ bỏ. Vậy tại sao nó không thể thành người? ( 01/02/2007 tructran ) Con người thì dù sao vẫn là con người thôi. Có gì đâu phải bận tâm đến người khác có chấp nhận hay không!? ( 30/03/2007 hoa phù dung ) Tôi sẽ gọi tên con rối đó, với sự cảm thông và yêu thương của một tình bạn. Tâm hồn tạo nên tình bạn và tình bạn làm người ta hoàn thiện hơn. Những người bạn, người cha của con rối đã biết thế nào là một người bạn thật sự chưa? ( 11/07/2007 nga_3k ) Con rối lúc nào cũng chỉ có thể sống bằng những vai diễn của nó mà thôi hay sao? tại sao chỉ có thể bằng những kịch bản và những cái tên của người khác đặt cho mà không để cho con rối được tự sống cho mình, tại sao không để cho con rối sống bằng cái tên của mình? ( 10/09/2007 dinhkiemhao ) Đúng như vậy không có gì là hoàn hảo trong cuộc sống này, nếu 1 ai đó tham vọng thi ban chi la 1 người thiếu thốn không có gì la đủ cho bạn cả, nhưng đối vơí con rối tôi thấy cũng rất tội nhưng nó cũng phải nghĩ đến 1 điều là biết mình là ai đang làm gì. Tuy câu chuyện không có gì đặc biệt rất giản dị nhưng mạng lại 1 ấn tượng thật tuyệt vời. ( 23/10/2007 minh phuc ) Xin lỗi, em chỉ là con...(cái này ai đọc dịch phẩm của Trang Hạ hẳn biết mình định nói gì-mình đoán thôi) Từ một góc nhìn khác, thì con rối là Francesca và tên thật của nó là Guardi (trong Casanova) Hoặc nó cũng có thể là con gia tinh Dobby khốn khổ của Harry Potter... ( 29/10/2007 gioloc ) Con rối đáng thương. Con rối tội nghiệp... Đúng là câu chuyện làm tôi nhớ đến bộ manga "Monster". Câu chuyện không nặng nề như "Monster", nó rất nhẹ nhàng. Truyện không đưa ra tên con rối, chỉ biết là nó rất xấu, xấu đến mức có thể làm cho những người thân thiết lâu năm phải ghét bỏ nó và còn làm cho cả người tạo ra nó không muốn gặp lại nó nữa. Chỉ là một cái tên thôi mà! Tại sao lại như vậy? Chỉ là một cái tên thôi, chúng ta có thể thay đổi nó bất cứ lúc nào, nhưng cái tên do số phận đặt cho thì lại khác. Trong "Monster", Johan đã trở thành một con quỷ, một con quỷ xuất phát bởi chính cái tên Johan ấy. Một cái tên đẹp, rất đẹp. Một cái tên khiến nhiều người phải mơ ước, nhưng nếu soi gương, cái tên đẹp như mơ ấy lại là một con quái vật. Và trong câu chuyện này, cái tên xấu xí của con rối lại ẩn chứa bên trong một thiên thần đáng yêu. ( 03/11/2007 rinca ) Johan không phải là quái vật, em gái cậu ta mới là quái vật,quái vật không tên... Có lẽ bạn lấy cảm hứng từ con rối mà người diễn rối đã làm dựa theo hình ảnh Anna! Umh truyện rất hay, làm tôi nghĩ đến con người ta sống trên đời này với biết bao nhiêu là bộ mặt khoác lên, nhưng quái vật... là ở bên trong mỗi con người, chỉ là cố gắng đừng để nó điều khiển bản thân... ôi nói lảm nhảm, dù sao đi nữa tôi cực kỳ hâm mộ truyện monster, vì thế gặp câu truyện của bạn trên mạng thật là hay, ah truyện monster đã đoạt giải osamu tezuka đó, thật là vui... ( 14/11/2007 chutchit ) Con rối đã sống quá lâu với lớp vỏ bọc đáng yêu của mình, nó đã quen cừoi và khóc với khuôn mặt của ngừoi ta vẽ cho nó...để đến khi nó muốn đc cừoi và khóc bằng khuôn mặt "ngừoi" của mình, nó đã không được xã hội chấp nhận, con rối không hề có tên, chỉ cần nó thành ngừoi thì nó đã là quái vật, ngừoi ta ngay cả cha đẻ của nó cũng đã chối bỏ bản chất thật sự, một mong muốn vốn không thể thành hiện thực, nó chỉ là con rối và ước mơ thành ngừoi của nó không đc xã hội cho phép và n1o bị đào thải ngay lập tức... ( 04/01/2008 ballack ) Tôi đọc xong câu chuyện và những lời bình luận nhiệt tình và chân thành của mọi người, nhưng tôi có 1 suy nghĩ gần giống với bạn "ahong" và tôi cũng không đồng í với í kiến của bạn "Lanyu". Chẳng lẽ chỉ có con người mới có ước mơ??? Không, những thứ tưởng chừng như vô tri vô giác cũng có ước mơ chứ,những ước mơ đó có thể là xa vời, không bao giờ thành hiện thực nhưng đó là ước mơ cao đẹp. Còn theo í kiến của bạn "ahong", tôi đồng í với bạn về tình cảm của 1 con người với những thứ tưởng chừng vô tri vô giác, con rối đó đâu nhất thiết fải trở thành con người thì mới được iu mến, được biết đến. Nhưng đó là ước mơ của con rối, nó muốn có 1 cuộc sống mới mẻ hơn, đẹp hơn. Tên thật của con rối xấu đến mức nào chắc chỉ có người viết nên câu chuyện mới có thể tưởng tượng nổi, nhưng nói con rối đó ích kỉ thì cũng không đúng. Theo tôi còn 1 ý nghĩa nữa, có thể tác giả của bài viết này lúc đó đang mang 1 tâm trạng muốn có 1 sự quan tâm, muốn thoát khỏi 1 sự ràng buộc nào đó,muốn sống 1 cuộc sống mới; nhưng người đó bất lực, phải chăng do 1 lí do khách quan??? Nhưng tôi mong rằng mọi người hãy có những ước mơ cao đẹp như con rối, và cố gắng thực hiện ước mơ của mình dù cho khôngko đc. ( 29/01/2008 Hoàng Giang ) Câu chuyện này nói lên nhiều điều. Hầu hết mọi người đều chỉ chú ý đến con rối mà thồi bởi vì mọi người vẩn chỉ xem nó là một con rối. Tôi thì cảm nhận khác. Câu chuyện này chỉ thể nêu lên một khía cạnh của cuộc sống vì trong thế giới này ít nhất cũng sẽ có 1 người gọi tên con rối cho dù nó có xấu đến đấu đi chăng nữa. Đừng bi quan với cuộc sông như thế thì mình cũng chỉ là một con rối mà thôi ( 21/03/2008 Yến Linh ) Đôi khi mình cũng là một con rối trước mặt mọi người mà thôi. Tự huyễn hoặc mình bằng những vai diễn của cuộc sống, đạt được những điều mà xã hội cho là chuẩn mực, là thành đạt. Nhưng tự bản thân mình mới biết mình là ai, cái tên thật sự của mình là như thế nào .... ( 09/04/2008 hồng nguyên ) Rối ơi ! Sự thật vẫn là sự thật dù đa số người kg chấp nhận. Thế gian này là thế . Đôi khi người ta sống với nhau bằng cái Giả thì vui,là tốt. Còn sự thât nghe có gì đó trái tai. Vì thế, khi mà nhận ra mình bị "lừa" thì tuyệt vọng,thất tình... Mình tiếc là cuối cùng Rối vẫn kg kiên trì được Ý nguyện của mình. Dù thế nào đi nữa, Rối vẫn sẽ được Ai đó đón nhận tên 1cách chân tình. Rối cứ diễn vai của mình đi nhưng đừng bỏ ý nguyện của mình nhá. ( 09/05/2008 SILLY ) Đọc xong chuyện mình có một chút cảm nhận hơi khác. Trong xã hội, khi nhiều người là người nhưng thực chất đã là con "rối" dưới sự điều khiển của người khác, liệu những người đó có được xã hội chấp nhận và thứ tha không? ( 17/05/2008 auldlangsyne ) Ước gì tôi là con rối, tôi không phải là con rối mà lòng tôi còn hơn cả con rối. Nếu có thể đổi vị trí với con rối, các bạn thử nghĩ xem, ai sẽ đáng thương hơn và đáng phải suy nghĩ hơn! ( 05/07/2008 roi tum lum ) Khổ thân con rối dù cố gắng thế nào cũng bị xa lánh. Tôi rất thương con rối hận những người kia sao phụ bạc chỉ có 1 cái tên cũng xa lánh. Đừng nhìn ve bề ngoài mà nhin vào phẩm chất của họ ma đánh giá ( 05/07/2008 minh ) Câu chuyện này nghe như có vẻ mọi người mang hết tâm sự của mình chia sẻ và đồng cảm với con rối. Tôi không thật sự hiểu về câu chuyện 100% nhưng trong thực tế, tôi đã tiếp xúc với những con rối, mặc dù họ không muốn ai biết với cái tên thật của mình, bản chất thật của mình, vì họ biết mọi người sẽ khinh miệt và xa lánh! Tôi xuất thân đồng cảnh ngộ, cho nên tôi dễ dàng chấp nhận những con rối ngoài đời, nếu sự chấp nhận một cái tên và thương yêu nó. Tôi đã làm cho vài con rối ngoài đời thành người rồi đấy! họ rất dũng cảm để nói lên sự thật về một cái tên! ( 13/08/2008 Tuong Huy ) Trong mỗi con người luôn luôn tồn tại cả tốt và xấu. Bạn có thể chấp nhận được cả hai không? có hoặc không! điều đó thật bình thường, nếu có thể chấp nhận được thì là có và ngược lại. Theo tôi con rối là đáng thương và cũng rất đáng giận. Thương vì đã có ước mơ, khát khao thành người: nhưng điều đó có phải là đúng không khi tất cả người thân của rối đã cho rối thấy rằng sự thật về ước mơ của rối đó thật đáng sợ "con người" có lẽ con người ta đáng sợ với chính con người. Giận vì rối có mỗi một ước mơ mà sao cũng không biết được chính ước mơ đây là như thế nào... ( 20/08/2008 Dung ) Đáng thương! Thế gian là vậy! Không có sư thông cảm! ( 04/09/2008 bui viet ) Sau khi đọc xong câu chuyện em rất muốn biết tên của con rối đó! không lẽ tên của nó lai xấu đến mức không thể gọi dù chỉ là một lần thôi sao? Thực sự em rất tò mò....!!!! Nếu có thể thì em muốn biết và gọi tên con rối đó để thực hiện ước muốn trở thành người của nó! ( 06/09/2008 Nagakawua ) Câu chuyện buồn quá. Nhưng dù sao tôi vẫn ngưỡng mộ con rối. Ngưỡng mộ niềm tin , và ước mơ được ấp ủ dù cho sự thật phũ phàng. Cầu mong con rối sẽ giữ mãi ước mơ dễ thương đó để đến một ngày ước mơ đó sẽ nâng " con rối" bay lên trở thành một con người thật sự- nhân ái vị tha và biết quan tâm chia sẻ. Dẫu con rối chưa phải là người nhưng con rối cho ta nhiều điều hơn là một con người bình thường có thể làm. ( 21/09/2008 nhat ) Con rối đó ...giống tôi. Mất tất cả vì chỉ muốn có 1 cái tên... ( 21/10/2008 khánh ly ) Yêu thương thật sự thì có lẽ nào lại không thể chấp nhận một cái tên, dù nó xấu hay đẹp thì cũng không quan trọng. Quan trọng là bản chất của nó. nhưng dù sao thì cũng không nên có những ước mơ cao quá mà không với tới đươc, biết chấp nhận là cách tốt nhất để tồn tại được lâu trong cuộc sống. ( 27/10/2008 nguyễn thị phương thảo ) Có lẽ con rối trong câu chuyện này là nói về một số phận trong xã hội. Cái tên xấu xi' mà số phận đã đặt cho con rối có lẽ là một lỗi lầm nghiêm trọng mà con rối đã gây ra trước đó - nghiêm trọng đến mức không ai có thể chấp nhận và tha thứ được kể cả đó là những người rất yêu thương ta. Măc du` hiện tại con rối đã biết lỗi, đã sửa lỗi, được rất nhiều người iu mến nhưng ko ai biết được sự thật về quá khứ nhơ bẩn của nó hết. Cuộc sống hiện tại là thê' nhưng nó vẫn thấy mình có lỗi khi đã giấu mọi người nhưng nếu nói ra sự thât thì lại sợ mọi người xa lánh và nó mong rằng sẽ có một ai đo' yêu thương và chấp nhận quá khứ của nó. Tôi tin rằng trên đời này vẫn tồn tại ít nhất một người như vậy-một người iu thương ta thật lòng. Sự thật vẫn là sự thật, ko ai có thể sống trong lừa dối mãi được! ( 13/11/2008 Như Ý ) Mọi người vẩn thường chú ý quá nhiều đến những thứ bên ngoài, hãy để tâm tới những gì con rối đang làm đi, nó chỉ muốn kết bạn với mọi người. Và chúng ta mất gì khi có thêm một người bạn?. Một cái tên có đáng để đánh đổi với một người bạn hay ko ? ( 12/12/2008 thanh ) Tôi thấy thật tội nghiệp cho con rối, ước ao muốn được làm người nhưng có một cái tên rất xấu xí. Cái tên ấy là do số phận đã đặt, có phải là số phận thật sự trớ trêu hay không? ( 26/12/2008 Nguyen Thi An ) Thật sự mình cũng muốn biết tên thật của con rối lắm, có ai biết không nói cho mình nghe đi, tò mò quá! Không hiểu tên ra sao mà khiến người ta phải xa lánh nó! ( 28/01/2009 gredyfay ) Trong xã hội này đôi lúc cũng vậy !!đâu cần cổ tích hả bạn? Mình Hi vọng truyện sẽ kết thúc có hậu như bao câu chuyện cổ tích khác Liệu mình có thể viết lên câu chuyện này ko ?
|
| | | face_to_face Thượng thư bộ Hình
Tổng số bài gửi : 1067 Tiền vàng : 3637 Được cảm ơn : 37 Join date : 21/01/2011 Age : 28 Đến từ : Hoài Châu Bắc Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Thu 1 Sep - 20:57:29 | |
| trên đời này vẫn có người yêu thương rối mà, dù chỉ là 1 nhưng chắc chắn sẽ có |
| | | boykute_kissvipdtq Đại tá
Tổng số bài gửi : 517 Tiền vàng : 1802 Được cảm ơn : 33 Join date : 25/01/2011 Age : 28 Đến từ : hoai chau
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Thu 1 Sep - 22:21:25 | |
| |
| | | face_to_face Thượng thư bộ Hình
Tổng số bài gửi : 1067 Tiền vàng : 3637 Được cảm ơn : 37 Join date : 21/01/2011 Age : 28 Đến từ : Hoài Châu Bắc Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Fri 2 Sep - 11:13:39 | |
| |
| | | Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Fri 2 Sep - 15:54:56 | |
| Học cách lắng nghe!!! Nửa đêm. Chuông điện thoại reo vang làm người mẹ thức giấc. Như chúng ta biết, ai nghe điện thoại reo lúc nửa đêm cũng bực mình nhìn đồng hồ và lẩm bẩm… Nhưng buổi đêm đó thì khác, người mẹ ấy cũng khác. Nửa đêm. Những ý nghĩ lo lắng bỗng tràn đầy trong đầu óc của người mẹ. Và người mẹ nhấc máy “Alô ?”. Bỗng bà nghĩ đến con gái mình. Bà nắm ống nghe chặt hơn và nhìn về phía người bố, lúc này đã tỉnh dậy xem ai đã gọi điện cho vợ mình. - Mẹ đấy ạ? - Giọng nói trên điện thoại cất lên, như đang thì thầm, rất khó đoán là người gọi bao nhiêu tuổi, nhưng chắc chắn là cô gái đó đang khóc. Rất rõ. Giọng thì thầm tiếp tục: - Mẹ, con biết là muộn rồi. Nhưng đừng nói … đừng nói gì, để con nói đã. Mẹ không cần tra hỏi đâu, đúng con vừa uống rượu. Con mới ra khỏi đường cao tốc và… Có cái gì đó không ổn. Người mẹ cố im lặng… - Con sợ lắm. Con chỉ vừa mới nghĩ là mẹ có thấy đau lòng không nếu một cảnh sát đến cửa nhà mình và bảo con đã chết vì tai nạn. Con muốn… về nhà. Con biết, một đứa con gái bỏ nhà đi quả thật là hư hỏng. Con biết có thể mẹ lo lắng. Lẽ ra con nên gọi cho mẹ từ mấy ngày trước, nhưng con sợ… con sợ… Người mẹ nắm chặt ống nghe, nuốt tiếng nấc. Người mẹ nén những cái nhói lên đau đớn tận trong tim. Khuôn mặt con gái bà hiện rõ ràng ngay trước mặt bà. Bà cũng thì thầm: “Mẹ nghĩ…”. - Không! Mẹ để con nói hết đã! Đi mẹ! Giọng cô gái năn nỉ, lúc này giọng cô gái như một đứa trẻ không được che chở và đang tuyệt vọng. Người mẹ đành dừng lại, và bà cũng đang nghĩ xem nên nói gì với con. Giọng cô gái tiếp: - Con là đứa hư hỏng, mẹ ạ! Con trốn nhà! Con biết con không nên uống rượu say thế này, nhưng con sợ lắm, mẹ ơi! Sợ lắm… Giọng nói bên kia lại ngắt quãng bởi những tiếng nấc. Người mẹ che miệng, mắt đầy nước. Tay người mẹ chạm vào ống nghe điện thoại làm vang lên tiếng “cạch”, nghe như tiếng đặt máy, cô gái vội kêu lên: - Mẹ còn nghe con không ? Con xin mẹ đừng đặt máy! - Con cần mẹ, con thấy cô đơn lắm! - Mẹ đây, mẹ sẽ không đặt máy đâu – Người mẹ nói. - Mẹ ơi, con lẽ ra phải nói với mẹ. Con biết lẽ ra con phải nói với mẹ. Nhưng khi mẹ nói chuyện với con, mẹ chỉ luôn bảo con là phải làm gì. Mẹ nói mẹ đã đọc hết quyển sách tâm lý và biết cách dạy con, nhưng tất cả những gì mẹ làm là chỉ bắt con nghe thôi. Mẹ không nghe con. Mẹ không bao giờ để con nói với mẹ là con cảm thấy ra sao. Cứ như là cảm giác của con chẳng quan trọng gì vậy. Có phải vì mẹ nghĩ mẹ là mẹ của con và mẹ biết hết mọi lời giải đáp không ? Nhưng đôi khi con không cần những lời giải đáp. Con chỉ cần một người lắng nghe con… Người mẹ lặng đi. Bà nhìn những quyển sách tâm lý bà để ở đầu giường. - Mẹ đang nghe con – Người mẹ thì thầm. - Mẹ ơi, khi ở trên đường cao tốc, con không điều khiển nổi xe nữa. Con nhìn thấy một cái cây to lắm chắn đường con. Con muốn đâm vào nó. Nhưng con cảm thấy như con đang nghe mẹ dạy rằng không thể lái xe khi vừa uống rượu. Cho nên con dừng lại đây. Mẹ ơi, vì con vẫn còn… muốn về nhà – Cô gái dừng lại một chút – con đi về nhà đây, mẹ, cho con về, mẹ nhé? - Không – người mẹ vội ngắt lời, cảm thấy cơ thể như đông cứng lại – con ở yên đó! Mẹ sẽ gọi một chiếc taxi đến đón con. Đừng tắt máy, hãy nói chuyện với mẹ trong khi chờ taxi đến. - Nhưng con muốn về ngay, mẹ ơi… - Nhưng hãy làm điều này vì mẹ, hãy chờ taxi đi, mẹ xin con. Người mẹ thấy cô gái im lặng. Thật đáng sợ. Không nghe cô trả lời. Người mẹ nhắm mắt, thầm cầu nguyện trong khi người bố đi gọi một chiếc taxi. Cô gái im lặng rất lâu nhưng cô không tắt máy và người mẹ cũng vậy. - Có taxi rồi mẹ ạ! - Tiếng cô gái bỗng vang lên và có tiếng xe ôtô dừng lại. Người mẹ bỗng thấy nhẹ nhõm hơn. - Con về nhà ngay đây, mẹ nhé! Có tiếng “tích”, có lẽ là tiếng tắt máy điện thoại di động. Rồi im lặng. Người mẹ đứng dậy, mắt nhòe nước. Bà đi vào phòng cô con gái 16 tuổi. Người bố đi theo, và hỏi: - Em có nghĩ là cô bé đó sẽ biết là cô đã gọi nhầm số điện thoại ? Người mẹ nhìn đứa con gái đang ngủ ngon trên giường, và trả lời: - Có lẽ cô bé đã không gọi nhầm… - Bố mẹ làm gì thế ? - Giọng ngái ngủ của cô con gái cất lên khi cô mở mắt và thấy bố mẹ đứng cạnh giường mình. - Bố mẹ đang tập… - Người mẹ trả lời. - Tập gì ạ ? – Cô bé lẩm bẩm, gần như lại chìm vào giấc ngủ. - Tập lắng nghe – Người mẹ nói thầm và vuốt tóc cô con gái
|
| | | Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Fri 2 Sep - 16:49:21 | |
| Cuộc sống tươi đẹp (Dân trí) - Xưa có chàng người cá sống trong vương quốc xinh đẹp sâu dưới lòng đại dương. Ngay từ khi được sinh ra, chàng đã sống trong thế giới của những dải san hô lộng lẫy, những sinh vật biển diệu kỳ và những kiến trúc choáng ngợp. Tuy vậy, chàng chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc, vì lúc nào chàng cũng chỉ thấy điểm xấu và luôn chỉ trích. Tất nhiên, điều này khiến cho chàng không thể hòa đồng với những người cá khác, lúc nào cũng chỉ có một mình, nghĩ rằng vạn vật và mọi người mới kinh khủng làm sao. Tuy nhiên, chàng vẫn có một người bạn: đó là người cá cao tuổi và thông thái nhất. Người cá già này quen biết cha mẹ của chàng từ rất lâu và biết rằng chàng cá chưa bao giờ kết bạn với ai do những suy nghĩ tiêu cực của mình. Nhà thông thái thấy thương chàng, nên bất cứ khi nào có thể, ông lại dành thời gian nói chuyện và giúp đỡ chàng. Một buổi sáng nọ, chàng trai và nhà thông thái dạo bơi trong vương quốc. Nhà thông thái cảm thấy buổi sáng hôm đó thật đẹp trời, nhưng chàng người cá lại không thích vì nước biển hôm nay lạnh hơn còn lũ cá heo thì quá nghịch ngợm và ồn ào. “Thế còn san hô thì sao?” nhà thông thái gợi ý. “Hôm nay màu của chúng mới lộng lẫy làm sao?” “Chắc vậy,” chàng trả lời. “Nếu ông chẳng may thích màu cam, đỏ và hồng”. Người cá già nhìn chàng trai một lúc trước khi chàng kết thúc câu nói: “Cháu chẳng thích mấy màu đó.” Nhà thông thái thở dài tự hỏi liệu mình có nghĩ ra được điều gì đó làm cho chàng cá này vui vẻ. Ông đưa ngón tay xoắn xoắn bộ râu dài đã bạc của mình rồi lại thả ra. Ông nói, “Thôi. Ta phải đi có việc đây. Hôm nay ta phải lên lớp”. “Hôm nay ông dạy gì?” chàng trai trẻ hỏi. “Hôm nay ta sẽ giảng một bài về Chúa.” “Chúa sao?” “Phải, Đức Chúa. Cậu đã bao giờ nghe về Chúa chưa?” “Chưa. Làm sao được, cháu chưa từng đến lớp của ông.” “Ừm.” Vị người cá già thông thái vuốt râu suy ngẫm. “Thật đáng tiếc. Thôi, tạm biệt cậu.” Khi ông vừa quay bước đi, chàng cá liền ngăn ông lại. “Ông ơi! Sao ông không nói cho cháu biết đó là gì?” “Cái gì là gì cơ?” “Chúa đó!” “À, ta hiểu rồi. Thực ra cậu có thể thấy Chúa ở bất cứ đâu …” “Bất cứ đâu sao? Không thể thế được … đúng không ạ?” “Hoàn toàn có thể.” “Vậy, Chúa trông như thế nào?” “Giống như ông cháu mình, và lũ cá heo, và đám san hô …” Chàng trai cau mày. “Vậy có nghĩa là Đức Chúa không thực sự là ai hết?” Nhà thông thái thoáng cười và quay đi. “Cháu hãy đi tìm hiểu và trả lời cho ta xem có thật Chúa không là ai cả hay không!” Chàng cá trẻ bơi lang thang quanh vương quốc một hồi, trăn trở bực bội vì những thứ vô nghĩa mà ông già vừa nói. Chàng cau mày nhìn quanh mình, nhìn những tòa nhà, những người cá và những chú cá lấp lánh. Rồi chàng nhớ lại những lời của ông người cá thông thái. “Thôi được,” chàng nghĩ thầm. “Mình sẽ đi tìm Chúa vậy, rồi sau đó mình sẽ kể cho ông nghe mình nghĩ gì về Chúa!” Chàng bơi thẳng tới một chú cá heo, khoanh tay đứng nhìn chằm chằm vào nó. “Vậy cậu là Chúa phải không?” Con cá heo nhìn chàng trai và cười nhăn nhở. Chàng trai không cười với nó. “Chúa bị thiếu mất một vây và răng thì dính đầy thịt cá, phải không? Thật ngớ ngẩn!” Chàng bơi đi, bỏ lại chú cá heo đang cười nắc nẻ. Vì đang bơi trong tâm trạng bực bội, chàng va phải một nàng tiên cá xinh đẹp có mái tóc dài lấp lánh vàng. Lúc đầu nàng tỏ vẻ khó chịu, sau đó khuôn mặt nàng dịu đi và cười với chàng cá: “Chắc anh đang vội đi đâu à,” nàng hỏi nhẹ nhàng. “Cũng không hẳn”, chàng người cá đáp. “Vậy, anh nhớ bơi cẩn thận nhé, đừng làm đau ai nữa đấy.” Chàng cá lại càng cau có bơi tiếp. “Hừm, cô ta chắc chắn không thể là Chúa được. Cẩn thận đừng làm đau ai nữa đấy… Cô ta nghĩ mình là ai cơ chứ?” Chàng trai bơi tiếp đến một vách đá cao nhìn được toàn bộ vương quốc. Ngồi phịch xuống một tảng đá, chàng cảm thấy thật khó chịu. Khi nhìn xuống, chàng thấy một chú cá sáng màu bé xíu đang ăn tảo trên phiến đá. “Mày cũng không thể là Chúa được,” chàng rầu rĩ nói. “Quá nhỏ.” Khi trời dần chuyển tối và những ánh đèn của vương quốc bắt đầu lấp lánh trong làn nước sâu, chàng trai thở dài. Chàng đã mất cả ngày đi tìm Chúa, vậy mà chỉ thấy một con cá heo ngu ngốc, một cô người cá thô lỗ và một con cá nhỏ bé yếu ớt. Chàng người cá trẻ đang định kết thúc một ngày ở đây và bơi về nhà thì thấy ông bạn già của mình chậm rãi bơi tới. “Cháu làm gì mà bơi đến tận đây thế?” ông hỏi. “Cháu đi xa thành phố lắm rồi đấy.” “À, thì cháu đang làm những thứ ông bảo và …” chàng đang định trả lời với giọng chua cay, thì người cá già đã giơ tay ra hiệu chàng không nói nữa. “Vậy nên cháu đã bơi đến đây cả ngày hôm nay? Vì cháu đã quá tức giận và ích kỷ nên không thấy được Chúa ở ngay trước mặt”. “Hãy nhìn xem,” người thông thái già nói và chỉ tay về phía vương quốc; phía những ánh sáng phát ra từ các tòa nhà, những đàn cá lấp lánh đang ra vào các tòa tháp cao và những ngôi nhà san hô dưới thấp, phía những cô cậu người cá xinh đẹp đang bơi đến; ông chỉ cho chàng toàn bộ vương quốc, và cả bóng những con cá voi to lớn bên ngoài thành phố. Từ trên vách đá cao nhìn xuống, tất cả mỗi khoảnh khắc đơn lẻ giống như một phần trong khoảnh khắc lớn của toàn bộ vương quốc. Mỗi cuộc đời, mỗi hành động dường như phù hợp một cách hoàn hảo với những thứ khác. Chàng trai ngồi ngắm vương quốc, giống như một khối màu, một khoảnh khắc và một hơi thở thống nhất. Chàng chưa bao giờ thấy vương quốc mình như vậy. “Giờ cháu đã thấy Chúa chưa?”, nhà thông thái hỏi chàng trai. “Vâng,” chàng đáp đầy kính nể. “Cháu chưa bao giờ để ý đến những điều này. Tất cả thật hoàn hảo, đúng không? Tại sao trước đây cháu không thấy được điều này?” “Khi không còn chỉ nghĩ cho mình và việc cháu muốn thế giới như thế nào thì cháu mới có thể nhìn nhận thế giới theo đúng cách mà nó đang diễn ra. Và thế giới thực sự tốt đẹp hơn những gì mà cháu ao ước rất nhiều. Bởi vì cuộc sống không diễn ra trong bản thân và những ý tưởng của cháu; cháu chỉ là một phần của dòng chảy cuộc sống tươi đẹp này. Biết được điều này chẳng phải rất tốt hay sao?” Đặng Thục Theo IP |
| | | Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Sat 3 Sep - 19:39:10 | |
| TẤT NHIÊN Bạn đã bao giờ nói từ "tất nhiên"? Tất nhiên là rồi.
Tôi ra cửa hàng mua cái bút và tất nhiên người ta đã bán hết mất rồi. Cô bạn tôi vừa gọi điện và tất nhiên cô ấy nói là cô ấy không cùng tôi đi mua quà sinh nhật được. Tôi cài một chương trình mới và tất nhiên tôi không thể hiểu nổi là làm thế nào cho nó chạy... Khi bạn nói "tất nhiên", bạn có nhận ra nó ám chỉ điều gì không? Là những gì bạn nghĩ tới hoặc "kỳ vọng" hoá ra đã xảy ra thật. Tất nhiên. Sự "kỳ vọng" chẳng lẽ có tác dụng tạo nên thực tế? Tất nhiên là có. Nên sẽ là tuyệt vời nếu bạn luyện tập cách kỳ vọng điều tốt nhất. "Tất nhiên tớ sẽ chọn được món quà sinh nhật mà cậu cũng thích". "Tất nhiên là tớ hiểu, tớ sẽ làm được mà!". Hiếm khi bạn đạt được nhiều hơn mức bạn kỳ vọng. Thường là bạn đạt được đúng những gì bạn kỳ vọng.
Vì vậy, hãy luôn kỳ vọng điều tốt nhất.
Hoa Chi |
| | | Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Wed 14 Sep - 19:30:01 | |
| Nếu biết cố gắng (Dân trí) - Ngày xưa, có một anh chàng tên là Kimana. Anh muốn lấy được Tiên Nữ làm vợ. Anh đã viết một bức thư gửi cho cha nàng - Chúa Tể Mặt Trời.
Kimana nhờ Thỏ: “Cậu gửi hộ ta bức thư này nhé?” Thỏ nói: “Tôi không thể lên Trời”. Kimana lại nhờ Linh dương. Anh hỏi: “Cậu gửi hộ ta bức thư này nhé?” Linh dương đáp: “Tôi không thể lên Trời”. Kimana lại đi nhờ Chim ưng: “Cậu gửi hộ ta bức thư này nhé?”. Chim ưng trả lời: “Tôi chỉ bay được đến nửa đường, không lên đến Trời được”. Lúc đó, Ếch đến và hỏi Kimana: “Tại sao cậu không tự mình đưa thư?” Kimana trả lời: “Ta không thể.” Ếch nói: “Vậy thì để tôi.” Kimana cười: “Một con ếch thì làm sao đưa thư đến Trời được?” Ếch trả lời, “Cái gì tôi cũng làm được. Chỉ cần cố gắng.” Ếch sống cạnh một cái giếng. Hàng ngày, những tì nữ của Chúa Tể Mặt Trời đến đây lấy nước. Họ xuống trên một chiếc mạng mà Nhện dệt. Khi đã đầy bình họ trở về. Ếch ngậm bức thư trong miệng và nấp dưới giếng. Các cô gái người Trời đến múc nước và hát: “Chúc chị một ngày tốt lành”. Chúc em một ngày tốt lành”. Khi họ thả bình xuống múc nước, Ếch liền nhảy vào một trong những chiếc bình. Các Tiên Nữ không hề hay biết, họ lại trở về Trời trên chiếc mạng nhện. Đến nơi, họ để những bình nước trong một căn phòng. Lúc này Ếch chỉ còn một mình. Cậu nhảy ra khỏi bình và nhả bức thư trên ghế, rồi nấp vào một góc. Chúa Tể Mặt Trời đi uống nước liền thấy bức thư. Người mở ra đọc: “Tôi, Kimana, một người trần gian, ước nguyện được thành thân với Tiên Nữ, con gái ngài.” Chúa tể Mặt trời sửng sốt: “Sao có thể thế được?” Ông tra hỏi các tì nữ. “Có phải các ngươi đưa bức thư này tới đây?” Các cô trả lời: “Không phải nô tì” Ông liền đến gặp người vợ của mình là Nữ Hoàng Mặt Trăng, đọc cho bà nghe bức thư. Nghe xong, bà nói: “Đừng hỏi thần! Người hãy hỏi chính con gái mình ấy!” Chúa Tể Mặt Trời đến chỗ Tiên Nữ, nàng nói với cha: “Để xem anh ta có thể đem đến đây một món quà cưới không.” Vậy là Chúa Tể Mặt Trời viết lại một bức thư và để trên ghế. Khi ông đã đi khỏi, Ếch nhảy ra và ngậm lấy bức thư. Sau đó cậu trèo vào một cái bình rỗng. Ngày hôm sau, các tì nữ đem bình xuống lấy nước, vừa đi vừa hát: “Chúc chị một ngày tốt lành”. Chúc em một ngày tốt lành”. Họ vục bình xuống giếng và Ếch nhảy ra. Các cô gái không hề hay biết và tiếp tục công việc của mình. Ếch đưa bức thư cho Kimana, trong thư viết: “Ngươi có thể lấy con gái ta nếu như ngươi đem được lên đây một chiếc ví đựng tiền”. Kamana thở dài “Ta không thể làm được”. Ếch lại bảo: “Vậy để tôi đưa hộ anh”. Kimana cười “Cậu đã đưa thư lên Trời nhưng liệu có thể đưa lên đó cả ví tiền không?” Ếch trả lời, “Cho dù là gì tôi cũng làm được. Chỉ tôi cần cố gắng.” Kimana đưa cho Ếch một chiếc ví. Ếch ngậm ví trong miệng và đem xuống giếng, chờ đợi. Các cô gái nhà trời lại đến lấy nước. “Chúc chị một ngày tốt lành”. Chúc em một ngày tốt lành.” Ếch nhảy vào một chiếc bình. Các Tiên Nữ lại về Trời trên chiếc mạng nhện. Đến nơi, họ để nước trong căn phòng. Ếch nhả ví tiền trên ghế, rồi nấp vào một góc. Chúa Tể Mặt Trời đi uống nước và thấy chiếc ví. “Sao có thể thế được?” Ông tra hỏi các tì nữ: “Có phải các ngươi đem tiền tới đây?” Các cô trả lời: “Không phải nô tì” Ông liền đến gặp người vợ của mình là Nữ Hoàng Mặt Trăng, đọc cho bà nghe bức thư. Nghe xong, bà nói: “Đừng hỏi thần! Người hãy hỏi chính con gái mình ấy!” Chúa Tể Mặt Trời đến chỗ Tiên Nữ, nàng nói với cha: “Vậy hãy để xem anh ấy có thể đến và đem con đi không.” Vậy là Chúa Tể Mặt Trời viết lại một bức thư và để trên ghế. Ếch ngậm bức thư trong miệng. Sau đó cậu trèo vào một cái bình rỗng. Ngày hôm sau, các cô gái lấy nước lại đưa cậu xuống trần gian. Ếch lại trở lại với cái giếng, còn các cô gái lấy nước về Trời. Ếch đem thư đến cho Kimana, Kimana đọc. “Ngươi có thể cưới con gái ta nếu ngươi lên đây và đưa nó đi.” Kimana nói, “Tôi không thể làm được.” Ếch lại nói, “Vậy để tôi lên đó đưa cô ấy xuống cho cậu.” Kimana cười: “Cậu đã đưa bức thư lên nhà Trời và đem lên đó một ví tiền. Nhưng liệu có thể đưa cô dâu về đây không?” Ếch trả lời: “Cho dù là gì tôi cũng làm được. Chỉ cần tôi cố gắng.” Ếch lại trở về giếng chờ các tì nữ đem bình xuống lấy nước. Họ đem theo chú Ếch lên Trời. Ếch nhảy ra và nhổ vào tất cả vào các bình nước ở đó. Tõm. Tõm. Tõm. Sau đó cậu ẩn mình trong một cái bình rỗng. Mọi người trong cung uống nước đó đều bị ốm. Chúa Tể Mặt Trời liền gọi thầy pháp. Ông ta liền nói với Ngài: “Người đã hứa gả con gái mình cho người trần gian, nhưng đến giờ cô ây vẫn ở đây. Người trần đã gửi linh hồn quỷ dữ đến đây gây ra dịch bệnh. Linh hồn quỷ dữ đó đội lốt một con Ếch.” Chúa Tể Mặt Trời liền kể cho vợ mình nghe. Nữ Hoàng Mặt Trăng nói, “Người đừng hỏi thần! Hãy đến hỏi con gái mình!” Người liền đến gặp Tiên Nữ. Nàng nói: “Vậy con sẽ đi” Ngày hôm sau Tiên Nữ xuống trần với những các tì nữ. Khi các cô gái múc nước, Ếch lại nhảy ra. Rồi các cô trở về Trời, để lại Tiên Nữ ở đây. Lúc này, Ếch nhảy ra và bảo. “Tôi sẽ đưa nàng đến với vị hôn phu của mình.” Tiên Nữ cười. “Liệu một con Ếch có thể dẫn đường?” Ếch nói, “Tôi đã đưa thư lên Trời, đã đem lên đó một ví tiền, và cũng đã đưa cô dâu về đây. Cho dù là gì, tôi cũng làm được. Chỉ cần tôi cố gắng.” Tiên Nữ liền nói: “Đây mới chính là người mà ta sẽ cưới.” Nàng đưa Ếch lên Trời và lấy làm chồng. Họ sống với nhau đời đời kiếp kiếp. Còn anh chàng Kimana vẫn ngồi đó chờ đợi cô dâu của mình. Nếu bạn nghĩ mình không thể, thì bạn sẽ không làm được. Nếu bạn nghĩ mình có thể, thì bạn sẽ làm được. Đặng Thực Theo IQ |
| | | face_to_face Thượng thư bộ Hình
Tổng số bài gửi : 1067 Tiền vàng : 3637 Được cảm ơn : 37 Join date : 21/01/2011 Age : 28 Đến từ : Hoài Châu Bắc Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Wed 14 Sep - 19:43:22 | |
| Nếu bạn nghĩ mình không thể, thì bạn sẽ không làm được. Nếu bạn nghĩ mình có thể, thì bạn sẽ làm được. vậy nếu cố gắng, tin tưởng bản thân thì phần trăm thành công là 99%, 1% là may mắn???
|
| | | Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Sat 17 Sep - 20:51:28 | |
| Nhà vua thông minh (Dân trí) - Ngày xưa, ở đất nước nọ có tục lệ thay vua mỗi năm một lần. Sau một năm cai trị, nhà vua sẽ phải ra đảo sống. Có ông vua vừa kết thúc thời kỳ cai trị của mình. Người ta mặc cho ông áo quần lộng lẫy, để ông cưỡi voi, đưa ông đi quanh thành phố nói lời tạm biệt với mọi người. Sau đó nhà vua được đưa lên một con thuyền nhỏ đến hòn đảo, những người khác sẽ quay trở về, trừ nhà vua. Trên đường quay trở về, họ phát hiện ra một con tàu bị chìm gần đấy. Họ nhìn thấy một người đàn ông trẻ còn sống và đang cố bám giữ vào mảnh gỗ vỡ. Vì đang cần có vua mới, những người này đón chàng trai trẻ về đất nước của mình. Họ yêu cầu chàng làm vua trong một năm, giải thích cho chàng cả quy định khi kết thúc một năm cai trị. Sau khi lên ngôi ba ngày, nhà vua đã yêu cầu các cận thần chỉ cho mình hòn đảo nơi các vị vua khác được đưa đến. Hòn đảo được bao phủ bởi rừng rậm dày và âm u, những âm thanh đáng sợ từ những động vật hoang dã ăn thịt vảng vất quanh đó. Nhà vua đi quanh đảo kiểm tra, ngay sau đó phát hiện ra xác chết của các vị vua trước. Nhà vua trẻ hiểu rằng, sống trên hòn đảo này là điều không dễ dàng. Ngay khi quay trở về đất nước, nhà vua trẻ tập hợp ngay 100 người thợ khỏe mạnh. Ông yêu cầu họ đến hòn đảo để xây dựng một tòa nhà, phá bỏ bụi rậm, dọn hết xác động, thực vật, khiến hòn đảo sạch sẽ hơn. Nhà vua đến thăm hòn đảo mỗi tháng một lần để kiểm tra công việc đã hoàn thành đến đâu. Tháng đầu tiên, tất các xác động thực vật được dọn sạch, nhiều cây cối được cắt tỉa gọn gàng và được tạo dáng. Tháng thứ hai, toàn bộ hòn đảo đã được dọn sạch sẽ. Nhà vua sau đó yêu cầu các công nhân tạo nhiều khu vườn với nhiều kiểu dáng khác nhau trên hòn đảo. Ông cũng yêu cầu xây dựng nông trại để chăn nuôi gia súc như gà, vịt, chim, bò, dê… Đến tháng thứ ba, ông yêu cầu các công nhân xây dựng một tòa nhà thật to và có cả khu đóng tàu. Qua một vài tháng nữa, hòn đảo hoang sơ đã trở thành một địa điểm tuyệt vời. Nhà vua trẻ vẫn ăn mặc giản dị và chi tiêu tiết kiệm trong khoản tiền kiếm được khi đang nắm giữ ngôi vua. Ông chuyển số tiền kiếm được đến một kho cất giấu tại hòn đảo. Chín tháng trôi qua, nhà vua trẻ triệu tập triều đình và bảo: “Ta biết ta phải đi đến hòn đảo sau một năm, nhưng ta muốn được đến đó ngay bây giờ”. Các tể tướng không đồng ý, họ nói rằng nhà vua phải đợi thêm ba tháng nữa để hoàn thành nhiệm kỳ một năm trị vì đất nước. Thế rồi ba tháng trôi qua nhanh chóng, mọi người mặc cho nhà vua trẻ những bộ quần áo xa xỉ, tháp tùng ông cưỡi voi đi quanh thành phố nói lời chào tạm biệt với mọi người. Đến đâu nhà vua trẻ cũng mỉm cười vui vẻ chào tạm biệt. Mọi người hỏi ông: “Tất cả các vị vua khác đều khóc cho giây phút từ biệt này, tại sao chỉ có ngài là cười?”. Nhà vua trẻ trả lời: “ Các vị không biết những người từng trải đã nói gì ư? Họ nói rằng khi bạn sinh ra, bạn là một đứa trẻ, trong khi bạn khóc thì mọi người mỉm cười hạnh phúc. Nếu bạn sống một cuộc sống ý nghĩa thì khi bạn mất đi, bạn sẽ mỉm cười và mọi người xung quanh bạn sẽ khóc vì bạn. Tôi đã sống rất ý nghĩa. Trong khi tất cả các vị vua khác tranh thủ tiêu tốn xa xỉ mọi thứ lúc đương vị thì tôi luôn nghĩ về tương lai và lập kế hoạch cho nó. Tôi đã biến hòn đảo của cái chết thành một nơi tuyệt vời để tôi có thể sống trong sự thanh bình”. Chúng ta nên sống như thế nào cho cuộc sống của chính mình? Không nên lạc lối vào những thứ hư ảo, huyễn hoặc chốc lát mà quên đi cái đang chờ đợi ta ở phía trước con đường dài. Minh Anh Theo Scribd |
| | | face_to_face Thượng thư bộ Hình
Tổng số bài gửi : 1067 Tiền vàng : 3637 Được cảm ơn : 37 Join date : 21/01/2011 Age : 28 Đến từ : Hoài Châu Bắc Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Tue 20 Sep - 20:46:12 | |
| Tôi có thể ngủ khi gió thổiCách đây nhiều năm, có một người nông dân làm chủ một dải đất dài dọc theo bờ biển Đại Tây Dương. Ông liên tục đăng quảng cáo tìm người làm thuê, nhưng hầu hết mọi người không muốn làm bởi họ sợ những cơn bão khủng khiếp. Tuy nhiên, một ngày nọ, cũng có người đàn ông thấp lùn, trung tuổi đến xin làm việc tại trang trại. Người chủ trang trại bèn hỏi: “Anh có phải là một tá điền giỏi không?”. Người đàn ông thấp lùn liền trả lời: “Tôi có thể ngủ khi gió thổi”. Mặc dù bối rối bởi câu trả lời này nhưng cũng thật khó để tìm được người làm thuê ở đây nên người chủ trang trại đồng ý thuê anh ta. Người đàn ông nhỏ bé làm việc rất chăm chỉ ở trang trại, ông bận rộn từ sáng sớm đến chạng vạng tối, khiến ông chủ rất hài lòng. Nhưng đến một đêm, người chủ trang trại nghe gió rít thổi từ ngoài khơi. Ông vội nhảy ra khỏi giường và đi gọi tá điền của mình: “Dậy mau, bão đang đến, hãy đi buộc tất cả các cột dây lại trước khi gió thổi bay mọi thứ”. Tuy nhiên người tá điền bình thản trở mình và trả lời: “Không, thưa ông. Tôi đã nói rồi, tôi có thể ngủ khi gió thổi”. Nổi giận trước thái độ thờ ơ của người tá điền nhưng không còn thời gian để đôi co, chủ vội vã ra ngoài để chuẩn bị đối phó với cơn bão. Nhưng thật ngạc nhiên, ông phát hiện ra mọi thứ đã được che đậy, phủ bạt một cách cẩn thận. Những con bò ở trong kho thóc, gà đã được nhốt vào chuồng và mọi cánh cửa được chốt cẩn thận. Mọi thứ đều ổn thỏa và chắc chắn, dù gió mạnh cũng khó mà thổi bay được. Giờ thì người chủ trang trại hiểu được câu nói của người tá điền. Ông quay lại giường ngủ ngon lành khi gió vẫn đang gầm rít ngoài khơi. Khi đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần và thể chất, bạn không có gì để lo sợ cả. Bạn có thể ngủ khi gió thổi qua cuộc sống của bạn không? (Dan tri) Minh Anh Theo SCRb
|
| | | so sad Trung tá
Tổng số bài gửi : 412 Tiền vàng : 1060 Được cảm ơn : 20 Join date : 22/01/2011 Age : 28 Đến từ : Hoài Châu Bắc
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Tue 27 Sep - 20:51:50 | |
| tui nói trước tui đọc cái nek của ông mà tui bị cận thì ông mua kính cho tui ! gửi cho cố ! rầu lo mua kính cho một đống đứa ! |
| | | face_to_face Thượng thư bộ Hình
Tổng số bài gửi : 1067 Tiền vàng : 3637 Được cảm ơn : 37 Join date : 21/01/2011 Age : 28 Đến từ : Hoài Châu Bắc Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Wed 28 Sep - 19:29:12 | |
| tui có kính sẵn rồi, ko sợ |
| | | Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Tue 4 Oct - 19:08:54 | |
| Nguồn :Báo Mực tím Tác giả : Ánh Nguyệt Thiên thần ở trên vai (MTO 9 - 19/9/2011) Ngày ấy, chỉ là một cô nhóc giản đơn, tôi hoàn toàn tin lời bà nói. Dần dần, tôi quen với suy nghĩ luôn có một thiên thần xinh đẹp ngồi vắt vẻo trên vai.
- Con ạ !Trên vai ai cũng có một thiên thần đấy.
- Thiên thần?
- Phải! Một thiên thần nhỏ, xinh xắn và có cánh, đang ngồi trên vai con đây này!
- Đâu? Sao con không thấy nhỉ?
- Chúng ta không thể nhìn thấy họ, nhưng họ luôn ở bên cạnh và chứng kiến cuộc sống của chúng ta.
- Thế sao bà biết ạ?
- Ngốc ạ! Khi con lớn lên, con sẽ hiểu thôi!
Ngày ấy, chỉ là một cô nhóc giản đơn, tôi hoàn toàn tin lời bà nói. Dần dần, tôi quen với suy nghĩ luôn có một thiên thần xinh đẹp ngồi vắt vẻo trên vai.
- Con làm sao thế? - Bà hỏi khi nhìn thấy tôi ngồi một mình, mắt ngơ ngẩn hướng ra ngoài cửa sổ.
- Con…bị điểm kém…à không…không… - Tôi lắc đầu quầy quậy, nỡ nói ra mất rồi, bà sẽ buồn lắm đây, rồi bố mà biết, thì có mà ốm đòn!
- Con bé này! - Bà cười đặt tay lên vai tôi - Sau này có chuyện gì không muốn nói với ai, hãy nói với thiên thần, để trong lòng là sinh bệnh đấy! Thiên thần sẽ lắng nghe và giúp đỡ con.
Tôi tròn xoe mắt nhìn bà, gật gật đầu.
Trên đường tới trường…
- Thiên thần à! Cậu thích thật đấy, được ngồi trên vai người khác nhé. Khỏi phải đi bộ đến trường như tớ thế này. Ước gì tớ có cánh như cậu nhỉ! - Tôi vừa đi vừa nói chuyện, con đường ấy dường như ngắn hơn.
Trong lớp học…
- Khó quá! - Tôi cắn bút quay sang nhìn vai, lắc đầu - Thôi, cậu nhỏ hơn tớ, chắc cũng chẳng làm được đâu.
Giờ ra chơi…
- Thiên thần à! Tớ thích bạn ấy lắm, nhưng tớ không biết bắt chuyện ra sao cả - Tôi ngồi trên vệ cỏ chống cằm, nhìn cậu bạn cùng lớp đang chơi đá banh. - Tớ phải nói thế nào đây nhỉ?...Thôi, xấu hổ lắm…Nhưng mà, tớ thích chơi với bạn ấy…không không… - Tôi nhắm mắt lắc lắc đầu, chẳng biết phải làm sao cả.
- Này! Cậu sao thế?
Mở mắt.
Trời, là cậu ấy đấy, sao đứng đây vậy, lại còn tròn mắt nhìn mình?
- Thiên…thiên thần ơi… - Tôi lắp bắp
- Thiên thần? - Hắn ngơ ngác nhìn xung quanh - Có sao?
- Ừ…ừ…
- Ha ha! Đồ ngốc, đúng là…con gái - Cậu ta cười khoái chí như thế phát hiện ra một thứ gì hay ho kì quặc lắm. Tụi con trai chơi cùng cậu ta cũng bắt đầu chú ý, và cùng lè lưỡi trêu tôi.
- Cái gì ? - Tôi đứng bật dậy - Cậu mới là đồ ngốc, trên vai ai cũng có thiên thần.
- Ai bảo thế ?
- Bà tớ bảo…- Mắt tôi nhìn thẳng vào cậu ta, nhưng cứ rưng rưng muốn khóc.
Hắn yên lặng nhìn tôi.
Nhe răng cười!
- Phải! Bà tớ cũng nói vậy đấy! Trên vai ai cũng có thiên thần! Cậu…đừng giận nhé…
Từ đó, tôi và cậu ta thành bạn. Thật kì lạ, tôi càng tin rằng có thiên thần. Thiên thần đã nghe thấy tôi nói, và đưa cậu đến với tôi.
Thời gian dần trôi, tôi cũng trưởng thành rồi…
Thiên thần của tôi vẫn luôn bên cạnh. Tất nhiên, tôi đã biết thiên thần không tồn tại, hay thực chất, chỉ tồn tại trong suy nghĩ của tôi thôi.
Nhưng, nếu có niềm tin, bất cứ thứ gì cũng có thể tồn tại…
Ngày cuối tuần, tôi trở về nhà thăm bà, tóc bà bạc trắng, dáng đi khó nhọc. Nhưng chỉ cần nhìn thấy tôi, bà sẽ cười thật hiền từ, nụ cười ấy, vốn không hề thay đổi.
Tôi hiểu, thiên thần của tôi, chính là bà, người luôn ôm tôi vào lòng, nghe tôi kể những chuyện linh tinh…
Thiên thần của tôi…
Những ngày nghỉ đạp xe đi chơi, hay những ngày bận rộn cùng lao đầu vào bài vở, tôi luôn có cậu để trò chuyện, để than vãn, để sẽ chia…Tôi hiểu, thiên thần của tôi, chính là cậu…
Thiên thần đâu chỉ có một, mà có rất nhiều. Tôi tham lam lắm, bao nhiêu thiên thần cũng vẫn là không đủ. Tôi sẽ luôn trân trọng và bảo vệ tất cả những thiên thần ấy.
Ai cũng có một thiên thần, một thiên thần trên bờ vai…
Và rất nhiều thiên thần, những thiên thần trong trái tim mình…
Ánh Nguyệt |
| | | so sad Trung tá
Tổng số bài gửi : 412 Tiền vàng : 1060 Được cảm ơn : 20 Join date : 22/01/2011 Age : 28 Đến từ : Hoài Châu Bắc
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Thu 6 Oct - 22:24:13 | |
| ping die đi ! dài qas đi mất ! |
| | | Pandora Bộ tư lệnh
Tổng số bài gửi : 914 Tiền vàng : 3225 Được cảm ơn : 41 Join date : 19/01/2011 Age : 29 Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có.... Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Sat 15 Oct - 21:07:51 | |
| Đen và trắng (Dân trí) - Hồi còn ở tiểu học, tôi từng tranh cãi nảy lửa với một bạn trai khác trong lớp. Giờ thì tôi quên mất vì sao lúc đó chúng tôi cãi nhau, nhưng những gì tôi học được từ việc này sẽ mãi chẳng bao giờ quên được.
Tôi đã tin rằng mình đúng và cậu ấy sai, còn cậu ấy cũng một mực khẳng định tôi sai và cậu ấy đúng. Cô giáo đã quyết định phải dạy cho chúng tôi một bài học quan trọng trước chuyện này. Cô đưa cả hai đứa đứng lên trước lớp, để cậu ấy đứng ở phía bên kia bàn cô, còn tôi ở phía bên này. Ngay giữa bàn, cô đặt một vật lớn có hình tròn. Tôi có thể thấy rõ nó màu đen. Cô hỏi cậu ấy vật đó màu gì. Cậu đáp: “màu trắng ạ”. Tôi không thể tin nổi sao cậu ta lại bảo nó màu trắng chứ, rõ ràng nó đen kia mà! Vậy là một cuộc tranh cãi khác lại nổ ra giữa các bạn trong lớp và tôi, nhưng lần này, chúng tôi cãi nhau về màu sắc của vật đó. Cô giáo bèn bảo tôi đứng vào vị trí của cậu ấy, cậu ấy đứng vào chỗ của tôi. Chúng tôi đổi chỗ cho nhau xong thì cô hỏi tôi vật đó màu gì. Tôi đáp: “màu trắng ạ”. Rõ ràng, nó là vật thể có hai mặt với màu sắc khác nhau, nếu đứng ở chỗ cậu ấy nhìn thì là màu trắng. Chỉ khi đứng ở chỗ của tôi nhìn thì nó mới là màu đen. Vậy là hôm đó, cô giáo đã dạy tôi một bài học thật quan trọng: Bạn phải ở vào vị trí của người khác để quan sát sự việc bằng chính đôi mắt của họ, như thế, bạn mới thực sự hiểu quan điểm của họ về vấn đề đó. Đỗ Dương Theo Inspiring-quotes-and-stories Bài học mình rút ra : Đôi khi cái nhìn của người khác không giống mình, và điều đó làm mình tổn thương nhưng dù sao đi nữa hãy sống vui lên vì đây là cuộc sống của bạn, không phải của người khác |
| | | face_to_face Thượng thư bộ Hình
Tổng số bài gửi : 1067 Tiền vàng : 3637 Được cảm ơn : 37 Join date : 21/01/2011 Age : 28 Đến từ : Hoài Châu Bắc Huy chương :
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống Sun 16 Oct - 12:31:02 | |
| Hóa ra thật đơn giản 1. Một người đi tìm việc làm, đi trên hành lang thuận tay nhặt mấy tờ giấy rác dưới đất và bỏ vào thùng. Vị phụ trách tuyển người vô tình nhìn thấy, thế là anh được nhận vào làm việc. Hóa ra để được tưởng thưởng thật là đơn giản, chỉ cần tập tành thói quen tốt là được. 2. Có một cậu bé tập việc trong tiệm sửa xe, một người khách đem đến chiếc xe đạp hư, cậu bé không những sửa xe, lại lau chùi xe đẹp như mới, bạn bè cười nhạo cậu đã làm một việc thừa. Hai ngày sau, khách đến lấy xe đạp, liền đón cậu về làm việc trong hãng của ông ta. Hóa ra để thành công cũng đơn giản, Hãy chứng tỏ mình thích làm nhiều hơn điều phải làm. 3. Một đứa bé nói với mẹ: “Mẹ, hôm nay mẹ rất đẹp.” Bà mẹ hỏi : “Tại sao ?” Bé trả lời: “Bởi vì hôm nay mẹ không nổi giận.” Hóa ra sắc đẹp trong mắt người khác cũng đơn giản, chỉ cần không nổi giận là được. 4. Có ông chủ bắt con trai làm việc vất vả ngoài đồng. Bạn bè nói với ông ta: - “Ông không cần phải bắt con trai khó nhọc như thế, giống cây này tự nhiên cũng phát triển. ”Ông chủ nói: “ Tôi dạy dỗ con cái chứ đâu phải tôi chăm cây công nghiệp.” Hóa ra răn dạy con cái rất đơn giản, để chúng nó chịu khổ chút xíu là có thể được. 5. Một huấn luyện viên quần vợt nói với học sinh : “Làm thế nào tìm được quả bóng rơi vào đám cỏ ? Một người nói: “Bắt đầu tìm từ trung tâm đám cỏ.” Người khác nói: “Bắt đầu tìm từ nơi chỗ trũng nhất.” Kẻ khác lại nói : “Bắt đầu tìm từ điểm cao nhất.” Đáp án huấn luyện viên đưa ra là : “Làm từng bước, từ đám cỏ đầu này đến đầu kia.” Hóa ra phương pháp để tìm thành công thật đơn giản, từ số 1 đến số 10 không nhảy vọt là có thể được. 6. Có một cửa hàng đèn thường sáng trưng, có người hỏi: “Tiệm của anh dùng loại đèn nào vậy, dùng rất bền.” Chủ cửa hàng nói: “Đèn bị hư hoài đấy chứ, nhưng tôi thay ngay khi nó bị hư thôi.” Hóa ra để duy trì ánh sáng thật đơn giản, chỉ cần dám thay đổi thôi. 7. Con nhái ở bên ruộng nói với con nhái ở bên vệ đường: “Anh ở đây quá nguy hiểm, dọn qua chỗ tôi mà ở.” Con nhái ở bên đường trả lời: “Tôi quen rồi, dọn nhà làm chi cho vất vả.” Mấy ngày sau nhái ở bên ruộng đi thăm nhái bên đường, nó đã bị xe cán chết, xác nằm bẹp dí. Hóa ra phương pháp an toàn thật đơn giản, tránh xa lười biếng thì có thể được. 8. Có một con gà nhỏ khi phá vỏ trứng để chui ra, Thấy con rùa đi ngang gánh chiếc mu nặng nề. Con gà nhỏ quyết định rời bỏ cái vỏ trứng. Hóa ra muốn thoát ly gánh nặng thật đơn giản, dẹp bỏ cố chấp thành kiến là có thể được. 9. Có mấy em bé rất muốn làm thiên thần, thượng đế cho chúng mỗi đứa một chân đèn, và dặn lau chùi chúng cho thật bóng sáng, Một hai ngày trôi qua thượng đế không đến, tất cả các bé đều bỏ cuộc. Chỉ có một em bé vẫn lau chùi chân đèn sáng bóng dù cho thượng đế không đến, dù mọi người chê nó dại, kết quả chỉ có em được trở thành thiên thần. Hóa ra làm thiên thần thật đơn giản, chỉ cần đem tấm lòng thật thà ra làm là được. 10. Một thanh niên đến xin làm môn đệ một vị thần. Bỗng có con trâu nghé chui lên từ vũng lầy, toàn thân lấm đầy bùn dơ bẩn Vị thần nói : “Con tắm rửa cho nó dùm ta.” Cậu kinh ngạc : “Con đi học chứ đâu đi chăn trâu ?” Vị thần nói : “Con không chăm chỉ vâng lời, thì làm môn đệ của ta thế nào được.” Hóa ra biến thành thần thật đơn giản, chỉ cần đem lòng thành thật ra thì có thể được.” 11. Có một đoàn người đãi vàng đi trong sa mạc, ai nấy bước đi nặng nhọc, chỉ có một người bước đi cách vui vẻ, người khác hỏi: “Làm sao anh có thể vui vẻ được chứ ?” Người ấy trả lời: “Bởi vì tôi mang đồ rất ít.” Hóa ra vui vẻ thật đơn giản, thiếu chút ít thì có thể được. 12. Màu sắc của cuộc sống ở đâu ? Buổi sáng thức dậy, màu sắc ánh sáng trên mặt, đón tiếp tương lai bằng vẻ mặt tươi cười rạng rỡ. Đến buổi trưa, màu sắc ánh sáng trên eo lưng, thẳng lưng để sống hiện tại. Đến buổi tối, ánh sáng màu sắc trên chân, chân đạp đất làm tốt chính mình. Hóa ra cuộc sống cũng rất đơn giản, chỉ cần có thể hiểu được “trân quý, biết đủ, cám ơn”, thì anh có đầy đủ màu sắc của cuộc sống. Chúc Bạn luôn nhìn mọi sự thật giản đơn nguồn: goctamhon
|
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống | |
| |
| | | | Những câu chuyện nhỏ về cuộc sống | |
|
Similar topics | |
|
Trang 1 trong tổng số 2 trang | Chuyển đến trang : 1, 2 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |