Tập thể A1 khóa 2010-2013
Chào mừng các bạn đến với diễn đàn của lớp 11 A 1 trường THPT Lý Tự Trọng.
Đây là nơi các bạn có thể cùng tham gia học tập và chia sẻ mọi thứ của cuộc sống!
Chúc các bạn một ngày hạnh phúc
Tập thể A1 khóa 2010-2013
Chào mừng các bạn đến với diễn đàn của lớp 11 A 1 trường THPT Lý Tự Trọng.
Đây là nơi các bạn có thể cùng tham gia học tập và chia sẻ mọi thứ của cuộc sống!
Chúc các bạn một ngày hạnh phúc
Tập thể A1 khóa 2010-2013
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Tập thể A1 khóa 2010-2013

Sao không là mặt trời gieo hạt nắng vô tư
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Mọi người nên sử dụng FIREFOX khi lên FORUM, truyện cười sẽ hiển thị tốt
Cười lên cho đời nó vui
Top posters
face_to_face (1067)
Một góc cho tâm hồn Vote_lcap1Một góc cho tâm hồn I_voting_barMột góc cho tâm hồn Empty 
Pandora (914)
Một góc cho tâm hồn Vote_lcap1Một góc cho tâm hồn I_voting_barMột góc cho tâm hồn Empty 
mắt_biếc (856)
Một góc cho tâm hồn Vote_lcap1Một góc cho tâm hồn I_voting_barMột góc cho tâm hồn Empty 
iamme_070494 (550)
Một góc cho tâm hồn Vote_lcap1Một góc cho tâm hồn I_voting_barMột góc cho tâm hồn Empty 
boykute_kissvipdtq (517)
Một góc cho tâm hồn Vote_lcap1Một góc cho tâm hồn I_voting_barMột góc cho tâm hồn Empty 
pelinkiu (451)
Một góc cho tâm hồn Vote_lcap1Một góc cho tâm hồn I_voting_barMột góc cho tâm hồn Empty 
so sad (412)
Một góc cho tâm hồn Vote_lcap1Một góc cho tâm hồn I_voting_barMột góc cho tâm hồn Empty 
candy_chanko (382)
Một góc cho tâm hồn Vote_lcap1Một góc cho tâm hồn I_voting_barMột góc cho tâm hồn Empty 
Pi cute (301)
Một góc cho tâm hồn Vote_lcap1Một góc cho tâm hồn I_voting_barMột góc cho tâm hồn Empty 
gorilla102 (281)
Một góc cho tâm hồn Vote_lcap1Một góc cho tâm hồn I_voting_barMột góc cho tâm hồn Empty 
Latest topics
» Yêu cầu ca khúc trong mục Quà tặng âm nhạc và thông điệp yêu thương
Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeWed 25 May - 21:32:59 by snowflake

» pj quyet khj hoc phan WRITING
Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeSun 7 Sep - 7:57:35 by socconteen97

» mới vào nhóm của các anh chị
Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeSat 6 Sep - 20:23:52 by socconteen97

» Kho Ebook Khổng Lồ Luyện Thi Đại Học
Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeSat 6 Sep - 17:16:13 by DoThaoVy.97

» that should be me
Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeFri 3 Jan - 23:27:10 by sampeony

» Nhật kí hằng ngày
Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeThu 15 Aug - 22:02:21 by Pandora

» tin tức thể thao!!!
Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeTue 16 Oct - 22:33:33 by boykute_kissvipdtq

» chien luoc on bai!
Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeSun 7 Oct - 20:14:26 by face_to_face

» Y NGHIA HOA XUONG RONG
Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeSun 7 Oct - 20:08:33 by face_to_face

» bài tập địa lý 12, bài 2,3 trang 44
Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeSun 7 Oct - 19:52:01 by face_to_face

» bất đẳng thức!! cách làm???
Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeSun 7 Oct - 15:38:51 by snowflake

» Xem và tự cảm nhận...
Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeSun 7 Oct - 10:09:44 by snowflake

» "Giờ Trái đất - làm sao để không chỉ là một giờ?"
Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeSun 7 Oct - 9:48:01 by snowflake

» Lưu ý khi thức đêm
Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeSun 7 Oct - 9:41:02 by snowflake

» what are words
Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeSun 7 Oct - 9:26:40 by snowflake

Top posting users this week
No user
Thống Kê
Hiện có 3 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 3 Khách viếng thăm :: 1 Bot

Không

Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 37 người, vào ngày Mon 10 Apr - 9:27:14

Share | 
 

 Một góc cho tâm hồn

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Pandora
Bộ tư lệnh
Bộ tư lệnh
Pandora

Tổng số bài gửi : 914
Tiền vàng : 3225
Được cảm ơn : 41
Join date : 19/01/2011
Age : 29
Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có....
Huy chương : Huy chương sáng lập

Một góc cho tâm hồn Empty
Bài gửiTiêu đề: Một góc cho tâm hồn   Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeFri 18 Nov - 19:48:16

Dành cho những bạn đang vui cũng như đang buồn, topic này dành cho tất cả mọi người, hãy dành ra một ít thời gian để tâm hồn mình được mở rộng!
Một phần mình lấy từ topic gia vị cuộc sống của Vn-zoom
link: http://www.vn-zoom.com/f58/gia-vi-cuoc-song-836683.html

F5 cuộc sống!
-'๑'- Sự Lựa Chọn Giản Dị-'๑'-
"Giả sử bạn đang lái xe trong một buổi tối mưa bão. Bỗng gặp ba người ở bến xe buýt đang đứng chờ và cùng vẫy bạn xin đi nhờ xe. Một là người phụ nữ lớn tuổi trông rất yếu, bà ta cần đến bệnh viện vì bệnh nặng đang đau đớn. Một là vị bác sĩ đã từng cứu mạng bạn. Người cuối cùng là người khác giới mà bạn đang mong muốn chiếm được tình cảm. Nhưng xe bạn chỉ có
hai chỗ ngồi, tức là một ghế cho người lái và một ghế cho khách. Bạn sẽ chọn như thế nào?"




Một góc cho tâm hồn Xe+buyt
Đây là một câu hỏi để ứng cử vào một vị trí của tổ chức quốc tế. Bạn thử trả lời xem sao nhé Một góc cho tâm hồn 1

Bạn có thể đưa người phụ nữ bị bịnh đi. Bà ấy ốm nặng và có thể chết mất. Do đó bạn cần giúp bà ta trước, điều đó thật dễ hiểu và bạn quả là một người nhân hậu.

Bạn cũng có thể đưa vị bác sĩ đi, vì ông ấy đã từng cứu sống bạn. Đây là một cơ hội tốt để đền đáp. Bạn quả là người biết nhớ ơn và chân thành.

Bạn cũng có thể đưa "người trong mộng" của bạn về, vì có thể bạn sẽ
không bao giờ có cơ hội chiếm được tình cảm của cô ấy/anh ấy nếu bạn bỏ lỡ lần này.

Và bạn thân mến, câu trả lời rất đơn giản: "Tôi sẽ đưa chìa khoá cho bác sĩ để ông ấy đưa người phụ nữ bị bệnh đến bệnh viện. Tôi sẽ ở lại cùng "người trong mộng" và cùng chờ xe buýt"

Vậy đấy, chúng ta cứ ngồi nghĩ đi nghĩ lại, đắn đắn đo đo xem ưu tiên ai đây trong khi chúng ta sẽ nhận được nhiều hơn nếu chúng ta biết cho đi và phá vỡ những giới hạn nhỏ bé tự đặt ra.
Về Đầu Trang Go down
https://10a1ltt.forumvi.com
Pandora
Bộ tư lệnh
Bộ tư lệnh
Pandora

Tổng số bài gửi : 914
Tiền vàng : 3225
Được cảm ơn : 41
Join date : 19/01/2011
Age : 29
Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có....
Huy chương : Huy chương sáng lập

Một góc cho tâm hồn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Một góc cho tâm hồn   Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeSat 24 Dec - 18:49:36

Chuyện tách trà
- Có đôi vợ chồng rất hay đi mua đồ lưu niệm. Đó là lễ kỉ niệm 25 năm
ngày cưới của họ. Cả hai đều thích những món quà đầy nghệ thuật và đồ gốm, đặc biệt những chiếc cốc uống trà.

Trong cửa hàng lưu niệm nọ, họ nhìn thấy một chiếc cốc rất đẹp. Họ hỏi người bán hàng:


"Chúng tôi có thể xem được không? Sao mà họ có thể làm được cái cốc tuyệt vời thế nhỉ?".


Thật kì lạ, khi người bán hàng đưa cho họ thì chiếc cốc bất ngờ lên tiếng:
"Bạn không hiểu sao?" - Nó nói - "Ngay từ đầu tôi không phải là một cái cốc.


Ban đầu, khi tôi là một tảng đất sét màu đỏ, người nghệ nhân đã cầm tôi lên, nhào nặn tôi thật nhiều. Đau đớn, tôi thét lên: "Hãy để tôi yên" nhưng ông ta chỉ cười và trả lời: "Chưa phải lúc".


"Sau đó tôi được lên bàn quay" - cái cốc nói tiếp - "và bất ngờ tôi quay, quay và quay tròn. Tôi bắt đầu la hét: "Dừng lại đi. Dừng lại. Tôi chóng mặt quá" nhưng người nghệ nhân vẫn lắc đầu nói: "Chưa phải lúc".


Sau một hồi quay tròn, anh ta đặt tôi vào trong lò. Tôi chưa bao giờ thấy chỗ nào nóng như thế. Tôi cứ băn khoăn không biết tại sao anh ta lại muốn nung tôi, và tôi bắt đầu la hét, tôi đập vào thành lò. Cửa lò mở ra, trong ánh lửa tôi có thể nhìn thấy môi anh ta mấp máy khi lắc đầu: "Chưa phải lúc".


"Sau đó cửa lò lại đóng lại. Mãi sau cửa lò mới mở ra lần nữa. Người nghệ nhân nhấc tôi ra, đặt lên giá và tôi bắt đầu cảm thấy lạnh.


"Ở chỗ này thật dễ chịu" - tôi nói. Nhưng anh ta không để tôi yên, anh ta lôi tôi xuống, vẽ và sơn lên mình tôi. Cái mùi đó thật khó chịu. Tôi tưởng tôi không thở được. Tôi yêu cầu anh ta dừng lại, nhưng một lần nữa anh ta lại lắc đầu và nói "Chưa phải lúc".


Sau một hồi tô vẽ, anh ta đặt tôi trở lại lò, cái lò này khác cái ban đầu. Nó nóng gấp đôi cái cũ và tôi nghĩ là tôi có thể chết ngạt trong đó. Tôi cầu xin. Tôi năn nỉ. Tôi la hét. Tôi khóc. Nhưng những gì tôi nghe và nhìn thấy vẫn chỉ là cái lắc đầu và câu nói: "Chưa phải lúc".


Lúc ở trong lò, tôi nghĩ là không còn một chút hi vọng nào nữa. Tôi đã hoàn toàn từ bỏ. Nhưng chính lúc đó, cửa lò bật mở và người nghệ nhân nhấc tôi ra, đặt tôi trước một cái gương và bảo:
"Nhìn bản thân mi đi".


Tôi mở mắt, nhìn vào gương. Thật ngạc nhiên, đó không phải là tôi lúc trước nữa, không thể là tôi. Trong gương là một cái cốc thật đẹp. Và tôi thật đẹp".


"Ta muốn mi biết rằng" - người nghệ nhân nói với tôi - "Ta biết mi rất đau đớn khi ta nhào nặn mi, nhưng nếu ta dừng lại, mi chỉ là một nắm đất. Ta biết mi quay cuồng trên bàn xoay nhưng nếu ta dừng lại, hình dáng của mi sẽ rất bất bình thường. Ta biết thật là nóng và khó chịu khi ở trong lò, nhưng nếu ta không nung mi trong đó, mi sẽ rất dễ vỡ.


Ta biết sơn thật khó chịu khi ta quát chúng lên người mi, nhưng nếu ta không làm, mi sẽ luôn luôn khoác lớp áo xấu xí. Và để hoàn thiện nước men cho mi, ta buộc phải đặt mi vào cái lò thứ hai.


Có thể mi không thể tồn tại qua quãng thời gian đó vì mi không đủ can đảm để tiếp tục. Nhưng giờ mi đã là một sản phẩm hoàn hảo. Mi đã trở thành đúng thứ mà ta muốntừ khi ta bắt đầu".


Không ai có thể có được những điều tốt đẹp mà không trải qua khó khăn và thử thách.
Về Đầu Trang Go down
https://10a1ltt.forumvi.com
Pandora
Bộ tư lệnh
Bộ tư lệnh
Pandora

Tổng số bài gửi : 914
Tiền vàng : 3225
Được cảm ơn : 41
Join date : 19/01/2011
Age : 29
Đến từ : 1 góc của cuộc sống, đau thương có, vui có, buồn có, hạnh phúc có....
Huy chương : Huy chương sáng lập

Một góc cho tâm hồn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Một góc cho tâm hồn   Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeSun 25 Dec - 19:16:48

Mình xin lỗi...
-----------------------------------------------

Đó là ngày đầu tiên của năm lớp 10, chúng tôi chỉ có một bài kiểm tra nên học xong rất sớm. Và tôi gọi điện cho cậu ấy.

- Cậu đến đón mình được chứ ?

- Được, đợi mình 5 phút!

- Nhanh lên đấy nhé?

3h chiều, trời khá nóng, tôi đứng chờ dưới bóng cây và phẩy tay liên tục, dù không mát hơn được nhiều nhưng cũng còn hơn là cứ đứng yên.

5 phút trôi qua, vẫn không thấy cậu ta đâu. Tôi bắt đầu hơi khó chịu, mắt liên tục nhìn đồng hồ.

10 phút trôi qua, vẫn không thấy cậu ấy đến... chẳng lẽ cậu ấy bị tai nạn?

15 phút... Cuối cùng cậu ấy cũng tới.

- Sao cậu đến muộn thế ?

Cậu ta không có vẻ gì là ái ngại:

- Mình xem nốt chương trình TV ấy mà.

- Cái gì? TV? - Tôi hét lên, đầu còn nóng hơn cả nắng giữa trưa

- Sao cậu không ăn, rồi ngủ, rồi tắm đi rồi hãy đến?

- Mình xin lỗi..:

Đó là lần đầu tiên cậu ấy xin lỗi tôi, kể từ khi chúng tôi bắt đầu quen biết nhau.

Cậu ấy học giỏi, dễ thương và rất tự tin, hiếm khi chịu xin lỗi một cô gái nào.

Tôi giật lấy cái mũ bảo hiểm mà cậu ấy đưa, ngồi lên xe, không nói gì suốt quãng đường về nhà.

Cậu ấy luôn như thế, không giải thích, không an ủi, không cãi cọ.

Mà đối với tôi thì có rất nhiều điều không thể “cho qua” được chỉ với một lời xin lỗi.

Và tôi không bao giờ hỏi thêm gì nữa mỗi khi cậu ấy xin lỗi. Vì thế, tôi
có cảm giác rằng “xin lỗi” là một từ cậu ấy dùng chỉ để tôi im miệng lại chứ không phải thật sự cậu ấy biết lỗi và sửa chữa. Bởi vì cậu ấy
thường xuyên đến muộn giờ hẹn, không bao giờ sửa được!

Tôi khóc oà lên khi cậu ấy xin lỗi lần thứ 59:

- Cậu không bao giờ cần nói xin lỗi mình nữa! Nếu cậu không thể sửa được thì đừng để mình cứ cho cậu từ cơ hội này đến cơ hội khác và lần nào cũng hy vọng rằng cậu sẽ thay đổi...

Cậu ấy nắm tay tôi rất chặt, và nói lời xin lỗi thứ 60.

Ngay cả lúc đó, cậu ấy vẫn không có một lời giải thích.

Tôi bắt đầu lo lắng rằng hình như cậu ấy giấu tôi điều gì đó.

...

- Cậu đang gặp chuyện gì phải không?

- Làm gì có chuyện!

- Thế thì sao cậu luôn có vẻ không bình thường?

- Làm gì có chuyện đó!

Lúc nào cậu cũng chỉ như thế! Không bao giờ mình hiểu được chuyện gì đang xảy ra! Cậu có coi mình là bạn gái của cậu không vậy?

Mình xin lỗi...

- Không muốn nghe một lời xin lỗi nào nữa!

Tôi hét lên và dập máy.

Cậu ấy không gọi lại.

Hoá ra là cậu ấy không hề quan tâm đến tôi! Thế mà tôi cứ trông chờ...

...Và đó là lần thứ 99 cậu ấy nói xin lỗi...

Từ ngày hôm đó, tôi không gọi điện, cũng không ghé qua nhà cậu ấy nữa.

Đôi khi điện thoại nhà tôi reo, nhưng tôi nhấc ống nghe thì bên kia không ai nói gì cả. Tôi đoán là cậu ta gọi, nhưng mặc kệ, tại sao cậu ấy không chịu nói cơ chứ?

Một tháng trôi qua, tôi không thể chịu thêm được tình trạng không biết-gì-cả này! Tôi đến trường cậu ấy.

Tôi ngó vào cửa sổ lớp, nhưng không thấy cậu ấy đâu.

- Xin lỗi... hôm nay Timmy không đi học à? - Tôi hỏi một cô bạn.

- Hình như cậu ấy thôi học rồi mà! - Cô bạn nhún vai.

- Thôi học? - Tôi tròn mắt - Tại sao? Từ khi nào vậy?

- Hơn một tháng rồi, mà bạn là bạn của Timmy à?

- Ah... cảm ơn...

Hơn một tháng... đã không đi học hơn một tháng... Tại sao lại như thế ? Tôi lao ngay về nhà.

Tôi gọi vào máy di động của cậu ấy. “Thuê bao hiện không liên lạc được”.

Tôi gọi đến nhà, nhưng không ai trả lời.

Sao lại như thế được? Chẳng lẽ cả gia đình đã chuyển đi mà tôi không hề biết gì?

Dường như cậu ấy đã biến khỏi mặt đất, không để lại một dấu vết nào.

Tôi không tìm thấy cậu ấy... và khi tôi bắt đầu cuống lên, thì một người bạn gọi điện. Đó là một người bạn của em họ cậu ấy, học cùng lớp với tôi


- Cậu thế nào? Đã biết tin Timmy vào viện chưa?

- Vào viện? Chuyện gì vậy? .,

- Trong bệnh viện mà cậu nằm lần trước ấy... phòng số...

Tôi chạy với tốc độ nhanh nhất có thể tới bệnh viện.

Cậu ấy nằm trên giường, không nói gì, không cử động.

- Chuyện gì vậy? Sao không gọi điện cho mình? - Tối vừa ngồi xuống cạnh giường, vừa khóc oà lên, còn cậu ấy vẫn không trả lời, chỉ nhìn tôi chăm chú như mọi khi - Sao cậu không nói gì hết?

Tôi nhìn thấy mắt cậu ấy ướt, và dường như cậu ấy dùng tất cả sức lực có thể để nói:

- Mình... xin lỗi...

Và cậu ấy nhắm mắt lại.

- Này, đừng như thế... cậu xin lỗi cái gì chứ ? - Tôi khóc lạc cả giọng -Đừng có xin lỗi... Mở mắt ra đi... .

Tôi cứ nắm chặt lấy tay áo cậu ấy mà kéo, và không thể ngừng khóc.

-Tại sao phải xin lỗi? Tại sao cậu không giải thích lời nào? Mình không
đời nào tha thứ cho cậu-.. Đừng có xin lỗi... Cậu mà không mở mắt ra thì mình không bao giờ tha thứ cho cậu nữa đâu...

Đó là lời xin lỗi thứ 100.

Các bác sĩ và y tá chạy vào phòng, kéo tôi ra ngoài-

Cậu ấy rời khỏi thế giới của tôi... cậu ấy đã thua trong cuộc chiến với bệnh ung thư máu...

Nhưng tôi vẫn gặp cậu ấy trong những giấc mơ... và cậu ấy vẫn sống trong tim tôi...

Khoảng một tháng sau, mẹ cậu ấy đến nhà, đưa cho tôi một chiếc hộp mà cậu ấy gửi lại... trong đó là 100 mảnh giấy, mỗi mảnh giấy là một lời giải thích lý do tại sao cậu ấy xin lỗi tôi.

“Lần đầu tiên, mình không cố ý đến muộn đâu, nhưng khi vừa bước ra khỏi nhà, bỗng nhiên mình thấy chóng mặt quá và không thể đi tiếp được, nhưng mình đã cố gắng đến gặp cậu. Cậu tha thứ cho mình nhé?

‘Lần thứ hai, mình...”

“Lần thứ ba, mình...”

“Lầnthứ 100” - Đó là mảnh giấy cậu ấy viết từ trước khi tôi tới bệnh viện -“Mình xin lỗi... mình thật sự không muốn để cậu lại một mình trên thế giới này, nhưng có thể đến một lúc nào đó khác... I love you, Timmy”.

Kèm với mảnh giấy thứ 100 là một bức ảnh của cậu ấy trong bệnh viện. Trông cậu ấy rất gầy, nhưng nụ cười vẫn sáng bừng như mọi khi.

Khi cậu ấy cần tôi nhất thì tôi không ở bên cạnh.

Timmy, mình xin lỗi...
Về Đầu Trang Go down
https://10a1ltt.forumvi.com
princess_24
Trung sĩ
Trung sĩ


Tổng số bài gửi : 50
Tiền vàng : 116
Được cảm ơn : 0
Join date : 16/02/2011
Age : 28
Đến từ : gia an dong city

Một góc cho tâm hồn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Một góc cho tâm hồn   Một góc cho tâm hồn I_icon_minitimeMon 26 Dec - 18:42:25

oh;hay tuyệt lun yk
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




Một góc cho tâm hồn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Một góc cho tâm hồn   Một góc cho tâm hồn I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 

Một góc cho tâm hồn

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Tập thể A1 khóa 2010-2013 :: Giải trí :: Thư quán :: Hạt giống tâm hồn-
Chuyển đến 
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất